Đặc lệnh của Lãnh Ngôn vừa đưa ra thì ngay lập tức được thực thi, mọi hoạt động của Từ Nhiên đều được giám sát chặt chẽ 24/24. Vệ sĩ xung quanh cũng được tăng lên rất nhiều, hầu như nơi nào cũng có người đi qua lại
Từ Nhiên ngồi một mình trong phòng, cô ôm lấy cái gối, cau mày nhìn hắn. Ai kia vẫn thản nhiên chăm chú vào đống tài liệu trước mặt mà không để ý đến cô
- Em nên nghỉ ngơi tiếp đi, đừng ngồi dậy!
- Em không thích, anh mau cho người của anh rút đi! Làm vậy ngột ngạt quá!!
Vết thương của Từ Nhiên không nặng cho nên cô rất nhanh ngồi dậy được, tuy nhiên nếu cử động mạnh thì e là...
- Đó không phải là việc em tự quyết! Anh phải sang Pháp một vài ngày, lát nữa sẽ có người đến chăm sóc cho em. Vì vậy, trong thời gian anh không ở đây, tốt nhất đừng bước chân ra ngoài!
- Nếu em đi được cũng chẳng ngồi đây! Nhưng...người sẽ chăm sóc là ai?
Từ Nhiên chống tay lên gối, môi nhỏ chu lên nhìn hắn
Lãnh Ngôn đặt cây bút xuống, với lấy áo khoác treo ở kế bên rồi đứng dậy nói
- Là em gái nuôi mẹ anh nhận từ vài năm trước! Con bé sẽ ở đây trong vài ngày...
- Vì vậy mà anh mới đi sang Pháp hả?
Lãnh Ngôn không thích phụ nữ xuất hiện trong nhà, hầu hết người hầu đều là nam. Tuy nhiên, việc chăm sóc cô thì vẫn nên để phái nữ làm, trong Lãnh gia chỉ có hơn 10 người hầu nữ theo sau cô
Nhã Thanh thì bị Diêu Minh lôi đi để cùng giải quyết công việc nên cô ấy không thể nào đảm nhiệm được vụ này. Vài ngày trước, Lãnh Ngôn biết được tin đứa con gái nuôi mà mẹ hắn nhận khi sang Anh sắp về nên hắn đã sai người đưa cô ta về đây, xem như vừa bầu bạn lại vừa tiện chăm sóc cho cô
- Không hẳn, được rồi...anh đi đây! Ở nhà em tự giải quyết đi! Nhớ cẩn thận...
Nói xong, hắn liền bước ra ngoài. Tiếng trực thăng rất nhanh sau đó cũng vang lên
Ngồi trong phòng, Từ Nhiên khá bất ngờ trước việc hắn có một đứa em gái nuôi này. Đây cũng là lần đầu tiên cô nghe thấy mẹ chồng mình nhận nuôi một đứa con, tuy không hiểu biết nhiều về người này nhưng đối với kẻ lạ mặt, Từ Nhiên không thể không đề phòng...
---
Sức khỏe đối với một diễn viên chuyên nghiệp như Từ Nhiên là một điều không thể nào thiếu, do bình thường hay tập thể dục nên vết thương của cô cũng rất nhanh khôi phục lại
Sau 3 ngày bầu bạn với cái giường, Từ Nhiên cuối cùng cũng được thả xích bay nhảy. Cô mặc một cái đầm maxi trắng dài hơn đầu gối, mái tóc hơi xoăn buông xõa trong cô càng kiều diễm xinh đẹp
Đột nhiên, từ bên ngoài cửa chính Lãnh gia vang lên tiếng cãi vả. Không biết là ai mà dám đứng ngay cửa nhà Lãnh Ngôn hô to gọi lớn đến vậy
Từ Nhiên nhíu mày, bước về phía có tiếng nói
- Lãnh Ngôn vừa mới đi không lâu mà đã dám làm càn rồi sao??
Cô hạ giọng, điệu bộ ra dáng một