- Với cương vị là nữ chủ nhân của Lãnh gia, các người muốn bước vào đây...phải hỏi xem, tôi có đồng ý hay không đã!!
- Cô...cô là vợ của Lãnh Ngôn??
Chàng trai đeo kính hơi tái mặt, giơ tay bảo vệ cô gái phía sau. Cả hai hơi lùi lại, thận trọng nhìn xung quanh, trông bọn họ chẳng khác gì con mồi đứng giữa đàn thú săn hung dữ
Từ Nhiên vắt chéo chân, chống tay lên ghế, vẻ mặt hiện rõ sự không hài lòng. Những ngón tay thon dài của cô gõ nhẹ có nhịp lên đùi
- Tôi là bà nội anh ta!!
Câu trả lời vô cùng dứt khoát khiến mọi người trong sảnh đều ngạc nhiên, với những kẻ theo hầu cô đã lâu thì chuyện này là vô cùng bình thường. Ai chẳng biết trong Lãnh gia, Lãnh Ngôn cưng sủng Từ Nhiên đến mức nào!!
Hai người đứng ở cửa có chút lúng túng, muốn nói nhưng không nói được
- Được rồi, xem như hai người cũng có công đến tận đây. Tạm thời ở khu phía Tây đi, chưa có lệnh của tôi, các người tốt nhất đừng rời khỏi chỗ đó!
Cô khoát tay, đứng dậy đi lên lầu. Vừa đi vừa ra lệnh cho vệ sĩ, để đám người này chăm sóc cô? E là bọn họ còn co ý định khác, vẫn nên đề phòng thì hơn...
Người của Lãnh gia nhận được lệnh thì ngay lập tức dẫn hai người kia rời đi. Trông bọn họ có vẻ như không thích cho lắm
- Nếu hai người không chịu thì chúng tôi chỉ còn cách dùng bạo lực! Mong hợp tác cho...
Một người bỗng lên tiếng khiến anh chàng đeo kính kia nhăn mày, bọn họ ngay lập tức ngoan ngoãn đi theo
...
Khu phía Tây của Lãnh gia là nơi dành cho người hầu, điều kiện ở đây cũng có thể là rất tốt. Tuy nhiên, chỉ có điều không được phục vụ như ở khu nhà chính mà thôi
Cô gái tên Lý Gia Kì vừa nhìn thôi cũng không muốn ở lại, cô ta nhăn mày, bấu chặt tay áo của chàng trai kia
- Lâm Việt, tôi...tôi không muốn ở đây...
- Tình hình hiện tại không muốn cũng phải muốn!! Cô xem, dù gì cũng là tiểu thư của nhà họ Lãnh, cái cô gái kia lại dám ném chúng ta ra đây! Khốn nạn!!
Lâm Việt nắm chặt tay, suy nghĩ đến sự việc lúc nãy. Bọn họ bị