Từ Nhiên đứng dậy, đôi mắt đầy khó chịu nhìn Lý Gia Kỳ. Cô rất ghét bị người khác làm phiền, đặc biệt là khi mình đang có việc bận. Tuy nhiên, dưới áp lực của đôi mắt kia, cô gái nào đó chỉ cười nhẹ, làn da trắng dưới ánh nắng càng trắng hơn
Lý Gia Kỳ bỏ đồ trên tay xuống, trùng mắt xuống. Bộ dạng vô cùng đáng thương, có thể nói trông cô ra chẳng khác gì một đứa trẻ bị bắt lỗi
- Em...em...không biết chị nghĩ như vậy! Em...
- Ồ! Vậy sao?
- Em cứ nghĩ...chị sẽ đối tốt với em. Em...
- Làm cô thất vọng rồi, tôi thuộc dạng khó ở. Lời nói nói ra cũng chỉ là lời thật lòng, nếu có làm phật ý cô hay gì đó thì mong cô lượng thứ cho!
Từ Nhiên không muốn đôi co, cô tháo bao tay dính đầy đất ra. Hướng về khu nhà chính, hôm nay cô không có tâm trạng. Sau khi bị Lãnh Ngôn phát hiện mình chơi bài, Từ Nhiên đang lo lắng cho bản thân. Cô sợ, nếu hắn quay về, e là sẽ bị phạt một trận
Lý Gia Kỳ đương nhiên không bỏ lỡ cơ hội, cũng vội vàng chạy theo sau cô. Tuy nhiên, người bị cả Lãnh gia xem xét từ trên xuống dưới, đương nhiên không thể chạy nhảy lung tung được. Ngay khi vừa bước chân vào khu nhà chính, vệ sĩ của Lãnh gia đã xuất hiện chắn trước mặt cô ta
- Các người...các người...làm Gia Kỳ hơi sợ...!
Lý Gia Kỳ mặt dày không biết bao nhiêu lớp, vội vã rụt rè trước những kẻ cao to lực lưỡng kia. Cô ta hơi nhíu mày, nước mắt như đang trực chờ chảy xuống
Từ Nhiên ngồi xuống chiếc ghế được bố trí sẵn, cô uống một ngụm nước lớn, hướng ánh mắt về phía Lý Gia Kỳ
Bao nhiêu năm đóng phim, cô xem như cũng tích lũy rất nhiều kỹ năng đời sống. Đối với một kẻ lão làng trong việc trị trà xanh, Từ Nhiên ắt hẳn nhìn ra cái khổ nhục kế của Lý Gia Kỳ, cô cười rồi ngã lưng ra ghế
- Cô Lý, nghe nói trước đây cô ở cô nhi viện, làm rất nhiều công việc khổ cực. Đúng chứ? Hay là...đám cỏ ở khuôn viên nhà chính, giao cho cô làm nhé? Tôi sẽ trả lương hậu hĩnh, yên tâm!
- Em...em...
Lý Gia Kỳ đương nhiên sợ, sợ bàn tay bao năm không làm việc của cô ta bị hư hỏng. Sợ những hình ảnh bần hàn kia sẽ quay lại, vì vậy Lý Gia Kỳ nhanh chóng lùi ra sau vài bước
- Em...em không làm...
- Cô tưởng bản thân thật sự đã là phượng hoàng?
Vẻ mặt ngần ngại của Lý Gia Kỳ không thể nào tránh né được đôi mắt kia. Từ Nhiên thong thả nói,