๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑- Ồ, lại có việc như thế sao, nhưng đúng là trong đạo môn ngụy quân tử vô số, không chỉ có duy nhất tên đó, khó trách làm cho Vương lão động nộ đến như vậy!- Đinh Hạo gật gù ủng hộ.Độc Ma Vương Diệp Hàn gật đầu nói tiếp:- Giao thiển ngôn thâm (mới gặp mà như đã quen từ lâu), hiện tại ta sẽ đi cùng ngươi đến Tụ Bảo tông hội, mua giúp ngươi các tài liệu tu chân còn thiếu, sau đó mới an tâm đối phó với tên Ngô Tinh này!Nghe y nói thế, Đinh Hạo không nói nên lời, bản thân cũng không phải người tốt gì, cùng với y chỉ là quen biết xã giao, huống chi tu vi lại thấp kém, đương nhiên sẽ không mạo hiểm cùng y.
Hơn nữa y với tu vi tuyệt thế mà cũng bị Hoắc Đồng tông đánh trọng thương mà chạy, thì có thể thấy được thực lực của tông môn này, hắn lần này một thân một mình đến đây, căn bản không thể chống lại được tông môn đó.
Mặc dù bất mãn với hành vi làm người của Ngô Tinh, đối với Độc Ma Vương Diệc Hàn hết sức kính ngưỡng, nhưng không vì thế mà đùa giỡn với mạng nhỏ của chính mình.Đang suy nghĩ lung tung, thì Độc Ma Vương Diệc Hàn đã phóng lên cao, nhìn thấy y động thân, Đinh Hạo cũng đành phải ngự trên Nghịch Thiên Ma kiếm “vù” một tiếng bay lên đuổi theo.Một lúc lâu sau.Hai người đã đi tới khu vực Tụ Bảo tông hội, tông hội này mặc dù vẫn chưa bắt đầu nhưng các sạp hàng lớn nhỏ rải rác khắp nơi, các chủng tu chân giả bày bán hoặc là các tài liệu trân quý, hoặc là linh đan diệu dược, hoặc là pháp bảo quý hiếm, cái gì cũng đều có cả.Trên mỗi loại vật phẩm đề một mức giá bán hoặc đề vật phẩm trao đổi, khiến cho Đinh Hạo nhìn muốn hoa cả mắt, nhìn tổng thể so với tông hội lần trước trên Cú Khúc sơn thì còn náo nhiệt hơn rất nhiều, xem ra Tam châu Nhất đảo đúng là nơi tụ tập của tu chân giả khắp nơi.Vương Diệc Hàn ánh mắt lạnh lùng nhìn thấy vẻ hứng thú của Đinh Hạo thì cũng không hề nôn nóng, cười cười đi theo hắn, thỉnh thoảng còn giải thích cho hắn thuộc tính của các kỳ vật.
Còn Đinh Hạo mỗi khi bắt gặp tài liệu đúng yêu cầu của mình thì hết sức hào sảng, không thèm mặc cả, tựa hồ như tài vật của hắn vô cùng giàu có, khiến cho Vương Diệc Hàn vô cùng khó hiểu.Một lát sau, hai người cuối cùng cũng tìm thấy hai loại khoáng thạch còn thiếu của vụ giao dịch, giá cả chỉ khoảng ba trăm thượng phẩm tinh, Đinh Hạo cảm thấy rất hợp lý, đang muốn xuất ra tinh thạch để mua ngay thì Vương Diệc Hàn đã giơ tay ra ngăn lại.Chỉ nghe y khẽ cười nói:- Mặc dù tiểu ca ngươi tài đại khí thô, căn bản sẽ không để ý chút tiền