๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Người này tuy còn chưa dùng sức áp bức, nhưng Đinh Hạo đã biết trong những nhân vật nguy hiểm mà hắn gặp phải từ khi xuất đạo đến nay, người này tuyệt đối là đứng đầu.
Nhìn hắn tịnh không hề có ác ý gì, mà ở Tụ Bảo tông cũng không sợ hắn cường hành cướp đoạt, Đinh Hạo đã bỏ qua rất nhiều tính toán.- Ồ, thấy tiền bối công lực cao tuyệt, con Bát Sí Tử Mãng còn chưa tiến hóa thành niên này của ta đối với người có tác dụng gì, có thể nói cho tiểu tử nghe một chút không? Có điều lời khó nghe tiểu tử xin nói trước, vô luận là tiền bối xuất ra vật gì tiểu tử cũng đều không trao đổi vật này với người đâu!Đinh Hạo nhàn nhã nói.Người nọ thở dài một hơi:- Bên trong Ngự Thú kính này của ta có bách thú, nhưng lại thiếu một thú vương để quản lý.
Con Bát Sí Tử Mãng kia của ngươi tuy là còn nhỏ nhưng nếu đưa cho ta nuôi dưỡng thì trong vòng trăm năm nó có thể tiến hóa trưởng thành, ta đã tìm rất nhiều năm mới có thể tìm được một con có thể làm thú vương trong Ngự Thú kính.
Tiểu hữu có thể chia sẻ cái mình thích ra, bản nhân tất sẽ có hậu báo!- Tuy biết tiền bối khó xử, nhưng vật này đối với tiểu tử cũng quan trọng phi thường, mong tiền bối hiểu cho, tiểu tử đã vừa nói vật này tuyệt không dùng để trao đổi, giờ cũng không muốn nói lại nữa.Bát Sí Tử Mãng trân quý tới mức nào Đinh Hạo làm sao mà không biết, mà hắn hiện tại cũng chẳng thiếu cái gì, làm sao trao đổi với hắn được, câu trả lời lại càng thêm chém đinh chặt sắt!- Yêu Quái thúc thúc, hay là người bỏ ý định này đi! Xú tiểu tặc kia đã nói không trao đổi với người thì tuyệt đối sẽ không trao đổi đâu, loại người như hắn Tinh Nhiên rõ nhất!Theo sau thanh âm, Phùng Tinh Nhiên chậm rãi đi vào trong phòng!- Là Tinh Nhiên sao, ta vốn nhận sự ủy thác của cha ngươi tới đây tìm ngươi, không ngờ Ngự Thú kính của ta lại phát hiện ra khí tức của Bát Sí Tử Mãng nên mới đến xem.
Trông dáng vẻ của ngươi hẳn là có quen biết với tiểu tử này, giúp thúc thúc khuyên nhủ hắn một chút đi!Trông thấy Phùng Tinh nhiên tiến vào, người kia liền cất tiếng.- Quen biết thì quen biết, nhưng người ta căn bản không chịu nể mặt Tinh Nhiên a, lời của Tinh Nhiên chưa chắc đã hữu dụng bằng người tự nói ra đâu!Phùng Tinh Nhiên liếc nhìn Đinh Hạo một cái.Đinh Hạo chỉ coi như không nhìn thấy, chẳng hề có chút xấu hổ, quyết định mặc kệ cho dù hai người này nói gì cũng sẽ không mang Bát Sí Tử Mãng trao đổi