Sau khi Thiết Vũ Châu bị đưa đi điều tra thì mọi việc ở Thiết gia xem như tạm ổn.
Chỉ có thể nói là tạm ổn mà thôi, phía trước vẫn còn rất nhiều việc cần đến Quân Hạo dàn xếp.
Anh cũng biết Thiếc Vũ Châu, anh hai của anh cũng không dễ đối phó như thế.
Giờ là kế sách giữ chân nhất thời của Thiết Quân Hạo mà thôi.
Trận chiến lớn chưa diễn ra thì chưa có hồi kết thúc được..
Mãi trong suy nghĩ mưu tính việc gia tộc đến trời cũng sáng rồi, đột nhiên Thiếc Quân Hạo đứng thẳng người dậy, nhìn đồng hồ.
Anh vội lấy một cái áo, khoác vào và đi nhanh xuống nhà ra đại sảnh.
" Con định đi đâu sớm thế "
Thiết Siêu đang ngồi nhâm nhi tách trà mà nhìn hành động kỳ lạ của thằng con trai, ông cất giọng hỏi.
Quân Hạo chỉnh trang lại y phục quay qua nhìn ba mình tươi cười nói.
" Đi đón con dâu tương lai của ba về "
Thiết Siêu vừa nghe như muốn phun hết ngụm trà vừa đưa vào miệng, ông cố kiềm nén cảm xúc, ho khan nhìn thằng con.
Ông cũng biết Thiết Quân Hạo trước giờ chưa bao giờ biết đùa giỡn, đặc biệt là những phát ngôn quan trọng thế này.
Ngoài lề tí " ai nói anh ấy không biết nói đùa, đùa dai luôn là đằng khác nhé "
Chưa kịp để ý đến phản ứng của ba mình, Quân Hạo nhanh chân bước ra cửa chỉ buông thêm một lời.
" À..!! Còn sẽ sớm sinh thêm đứa cháu cho ba, ba đừng quá vui mừng "
Thiết Siêu lại bị nghẹn nước trà lần hai.
Ông chỉ nhìn hành động của thằng con mà gật đầu một cái.
Thật ra ông cũng đơ hết cả mồm, lúc này nên bình tĩnh, hỏi thêm nó câu nào nữa chỉ tội bị quẳng thêm đống thức ăn cho chó vào mặt thôi.
Con trai ông đang yêu nhìn mặt phơi phới thế kia của nó là đủ hiểu.
Thiết Siêu mĩm cười thể hiện vẻ mặt " người từng trải " ..
Chiếc thuyền với tốc độ rất nhanh cập bến hòn đảo xanh tươi quen thuộc.
Một bóng thanh niên nhanh chóng tiến về ngôi làng chài.
" Cậu đến tìm tiểu Ninh sao ? "
A Đế sư huynh đứng ngay phía cổng vào, cả người dựa vào thành tường rất tự nhiên chào hỏi Thiết Quân Hạo.
" Đúng vậy ..!!! Tôi đến đưa cô ấy đi "
Quân Hạo trả lời một cách quá ngắn gọn thẳng thừng.
" Vậy là không phải đến tìm người mà là đến bắt người đi rồi.
Cậu có hỏi ý Tiểu Ninh chưa, cô bé có muốn đi theo cậu không ?
A Đế sư huynh cũng chẳng ngạc nhiên gì, giọng điệu có hơi lười biếng hết cằm hỏi Quân Hạo.
" Cô ấy sẽ đồng ý " Quân Hạo đáp
" Cậu chắc .." A Đế hỏi lại lần nữa nét mặt hiện lên tí ngạc nhiên và nụ cười nhẹ
" Chắc.."
" Được ..
tôi chờ tin tốt của cậu, hi vọng cậu có cái khả năng lôi con nhỏ đó ra khỏi cái đảo này, nó trốn tránh thế giới bên ngoài ở đây cũng khá lâu rồi.."
Nghe đến những lời này của A Đế tim Quân Hạo lại thắt lên.
Anh không biết đưa cô ấy đi khỏi đây, cho cô ấy bắt đầu lại tình yêu là đúng hay sai nữa.
Nhưng Thiết Quân Hạo từ khi về Thiết gia anh đã phát hiện, cuộc sống sau này của anh không thể thiếu cô nhóc này được.
" Tôi hứa sẽ cho cô ấy hạnh phúc cô ấy vốn có " Thiết Quân Hạo tiến về ngôi nhà gỗ phía sau làng chài bỏ lại một câu chắc nịt.
A Đế trong lòng cũng cảm thán vô cùng.
Thằng nhóc này từ ngoại hình đến tính tình đều hơn người.
Người đàn ông như vậy Tiểu Ninh không nên bỏ lỡ.
Họ có thể gặp nhau xem ra là cái duyên ông trời định rồi.
Phúc hay hoạ sau này thì phải trong cậy vào Thiết Quân Hạo rồi.
A Đế nhìn xa xăm về phía biển mĩm cười.
Anh đã biết khi đến đây tên họ Thiết này cũng chẳng vừa, cậu ta đã biết hòn đảo này không đơn giản như vẻ