Chương: 42 Bị bắt
Phi Tuyết Ninh không thèm nghe bọn bạn của em chồng cám ơn hay giải thích vì sao bị bắt.
Cô bỏ lại bọn họ bắt xe đi dạo tiếp.
Không muốn ảnh hưởng tâm trạng.
Cô đang rất khó chịu.
Đi đến một góc phố khuất bọn họ gần đó, đột nhiên Phi Tuyết Ninh nhớ lại cảnh tượng con dao bay tới.
Cô đỡ lấy con dao...!Không biết cảnh đó từ đâu chợt lóe lên.
Phi Tuyết Ninh ôm đầu đau đến mức toát cả mồ hôi.
Cô vô thức dựa vào thành cửa.
Cánh cửa bị đẩy vào trong.
Bên trong có một nhóm người khác đang tụ tập thấy một cô gái xinh đẹp ngã vào bọn họ nhướng mày.
" Mỹ nhân từ đâu tự dâng tới vậy nhỉ "
" Đúng là của hời "
" Đúng..
đúng..
mau mau đem vào "
Cả đám bọn họ nhốn nháo lên, Phi Tuyết Ninh thì đau đầu phát điên rồi còn gặp bọn này ồn quá.
Cô lùi lại từ từ thì thấy một cây chổi..
" Ok..!! Bà dùng chổi quét hết tụi bây "
Không kịp cho bọn họ phản ứng, cô dùng hết sức lực đánh cả đám trợn tròn mắt..
" Con ả này điên sao, xong vào đây kiếm người đánh "
Nghe tiếng ồn bên ngoài nhốn nháo cả lên một người trợ lý khá đẹp trai diện toàn bộ vest đen tay đang cầm tập hồ sơ nheo mắt đầy sát khí nhìn tới.
" Là cô ta "
" Thiếu...!cứu tụi em..
á " tên bị đánh kêu lên
Hắn không vội lại giải vây hay kêu ngừng tay mà trực tiếp quay vào bên trong hình như là muốn bẩm báo việc gì cho người đứng sau đó.
" Thiếu gia..
Phi Tuyết Ninh đang gây náo loạn bên ngoài "
Phó Dạ đang ngắm nghía miếng ngọc chợt cười lạnh " Cô ấy một mình tìm đến đây ư...!đúng là có bản lĩnh nhé "
" Thiếu gia chúng ta phải làm gì "
Phó Dạ vứt miếng ngọc vào hộp rồi đứng dậy bước ra ngoài.
Trợ lý cũng cung kính bước theo sau.
Phi Tuyết Ninh đánh xong bọn bên ngoài thì mệt hết hơi, hết ồn ào thì đầu cô cũng chẳng đỡ thêm tí nào.
Thấy phía trước có thùng nước, cô muốn tiến lên uống thì một cánh tay từ phía sau nắm lấy cô.
" Buông tay bà ra..chán sống à " cô không nhìn vung tay về phía sau
" Vẫn rất hung dữ mèo con "
Giọng nói lạnh lẽo nghe rất quen thuộc, cô vô thức quay lại thấy một ánh mắt hút hồn người.
Nó đẹp và đen tối như một vũ trụ bao la không lối thoát.
" À,...!Không hẹn mà gặp tên trộm đồ ở đây "
Phó Dạ nghe vậy chỉ mĩm cười không tỏ ra tí tức giận nào " Thì sao? Muốn cướp lại từ tay tôi sao, với bản lĩnh mèo ba chân của cô " hắn khiêu khích trong nụ cười yêu nghiệt
Phi Tuyết Ninh bị đau đầu còn bị chọc tức như thế con lao tới tấn công hắn.
Đây là điểm yếu của cô, không cần biết đối thủ là ai, rất hiếu thắng, đánh trước nói sau, đánh xong rồi cũng không cho nói luôn.
Nhưng vừa ra tay mấy đòn thì đầu óc cô mơ hồ choáng và ngất xĩu
" Cô " Phó Dạ tiến tới đỡ cô theo quán tính.
Hắn vừa khó hiểu vừa chau mày
" Mau gọi bác sĩ Lý đến ngay "
Trợ lý nghe thế giật mình nhìn thiếu gia nhà mình " Nhưng mà Thiếu gia cô ấy " chưa nói hết lời đã bị chặn lại bằng một ánh nhìn sắt bén
" Dạ...!thuộc hạ đi ngay "
_______
Tại Thiết Gia
Thiết Quân Hạo hôm nay về rất sớm, còn trực tiếp chiếm cả phòng bếp để nấu ăn.
Cả Thiết Gia đều sợ ngây cả người ra.
" Cậu chủ đang nấu ăn đấy, mọi người thấy không? "
" Thấy...!Đương nhiên thấy rồi..
Tôi còn thấy cả chảo thức ăn lúc nãy trong thùng rác tiếc đứt ruột kia kìa "
" Xùy...!! Đừng nói to cậu muốn chết sao, để thiếu gia nghe được thì không xong đâu "
Cao Mẫn thấy hạ nhân đứng một góc xì xào thì đi vào khu vực nhà bếp
" Mọi người không lo làm việc đứng đây làm gì.
Thức ăn chiều chuẩn bị xong chưa "
Một