Lúc Phi Tuyết Ninh tỉnh lại, cô thì đã thấy mình nằm trong một ngôi đền, vị trí nằm rất êm nhe, còn thoải mái nữa cơ.
Đặc biệt còn được tặng kèm một bàn tay ai đó đang nhẹ nhàng vuốt tóc cô.
Phi Tuyết Ninh giật bắn mình, nhướng mày một cái, cô hít một hơi thật sâu ngước lên nhìn thì thấy cảnh cô đang nằm trong lòng Quân Hạo, còn cánh tay vuốt tóc cô là của hắn, vuốt một cách rất tự nhiên.
Tuyết Ninh định quát cho hắn một trận, muốn làm cô sợ chết mất sao.
Đột nhiên cô nhớ lại nguyên nhân khiến cô ngất đi, cô ngay lập tức rút mạnh vào người Quân Hạo.
Cô nhẹ giọng nói nhỏ :
" Tôi nhìn thấy một thứ đáng sợ lắm...!Ôi..!! Sợ quá đi ...!Chúng ta quay về thôi .."
Thiết Quân Hạo cảm nhận được cô gái đang nằm trong lòng mình tỉnh lại rồi nên nhẹ giọng giải thích :
" Không phải ma, là người, bà ấy bị phỏng nặng mà thôi "
-" Hả ..."
Phi Tuyết Ninh chưa kịp tiếp thu lời ai kia nói, cô vội vội vàng vàng nhìn xung quanh, quả thật thấy một người đàn ông và một người đàn bà dung nhan bị huỷ do bỏng nặng.
Cô lúc đầu có chút hốt hoảng, rụt rè nhưng thấy Quân Hạo trò truyện rất bình thường với họ cô cũng bình tĩnh hơn tí.
Phi Tuyết Ninh hít một hơi thật sâu :
" Hai người sao lại giả ma giả quỷ ở nơi này.." Cô tức giận vì bị dọa ngất đi luôn, nên quát to, nhưng cả người vẫn ở trong lòng Quân Hạo, quả thật có chổ dựa vẫn khí thế hơn.
Một người đàn ông phía đối diện chậm chạp lên tiếng :
" Thật xin lỗi..!!! Chúng tôi không cố ý hù dọa ai cả, chỉ là mọi người ai nhìn thấy chúng tôi ở cạnh bìa rừng đều hoảng hốt như cô đây, nên họ xua đuổi làm chúng tôi không nơi nương náo mới nghĩ ra cách này để tránh nguy hiểm.
"
Nghe họ giải thích một hồi lâu, lúc này cô mới cảm thấy thông cảm.
Cô nhẹ giọng hơn :
-" Thì ra là vậy làm tôi hết cả hồn..Đúng là người dọa người chết thật chứ không đùa "
Thiết Quân Hạo chỉ biết mĩm cười nhìn cô gái vừa lo vừa sợ trong lòng mình.
Thường khi không ít phụ nữ cố tình tiếp cận anh, nên anh cũng khá tránh né sự thân mật với ai.
Nhưng với Tiểu Ninh anh lại tự chủ động ôm lấy cô.
Mới quen biết không lâu, còn thường khi bị cô đối xử ngược đãi vậy mà anh chợt thấy vui vẻ một cách lạ thường.
Cảm giác này là sao thật khó diễn tả.
Không lẻ anh có xu hướng thích bị ngược đãi ư, hay đáng sợ hơn cả là anh đã động lòng với một cô gái vô tâm thế này.
Quân Hạo nghĩ tới đây thấy thật hoang đường.
" Anh cười gì chứ..
xong việc rồi, lên được đây rồi, chúng ta nên tiếp tục đi tìm mèo của tôi chứ "
-" Không cần tìm nữa " Quân Hạo vẫn còn vô thức vuốt tóc cô.
Phi Tuyết Ninh nghe thấy lập tức ngồi thẳng dậy, hất cánh tay của anh ra lườm anh như kẻ bỏ con giữa chợ :
" Tại sao ? "
Thiết Quân Hạo không có phản ứng gì với vẻ tức giận của cô mà chỉ tay về một hướng.
Tuyết Ninh hậm hực nhìn theo hướng ngón tay lập tức hai mắt cô sáng lên vì chú mèo mập nhà cô đang ở đó, còn có quà đính kèm là mèo mẹ và cả đàn mèo con, thật đáng yêu làm sao."
" Ôi...!!!! Đáng yêu quá đi ...!Có cả nhà luôn kìa "
Cô tiến lại gần thì chú mèo mập nhìn nó, mèo mập lập tức kêu meo meo thật to, mặt vô cùng tuổi thân, chắc nó đang biết lỗi đấy mà.
" À hử..!!! Có gia đình rồi thì mày quên mất chủ mày là ai luôn à, có biết tao đi tìm mày cực khổ đến nào không ..!! "
Cô vừa nói vừa vuốt ve lũ mèo.
" Ôi..!! thích quá đi "
Thế là nhiệm vụ đi tìm mèo đã hoàn thành, Phi Tuyết Ninh vui mừng cùng Quân Hạo cáo từ hai vợ chồng kia quay về làng.
Hiện tại chân cô do hốt hoảng nên đã bị thương không thể cùng lúc đem cả gia đình mèo theo về hết được.
Cứ để chúng ở đây nhờ họ chăm sóc giúp vài ngày, đợi đến khi chân cô khỏe sẽ đem chúng về.
Trước khi về cô còn quay lại nói với hai vợ chồng kia, cô sẽ giải thích với trưởng thôn để hai người họ được sớm sống hòa chung với mọi người, tránh cứ giả ma giả thần cũng không tốt chút nào.
Thiết Quân Hạo cũng gật đầu tán đồng.
" Anh đi từ từ thôi ...!Cao như thế mà lại đi nhanh, anh