Sau khi Dương Tử luyện thành thần thông thời gian đã trờ lại thế giới thực để thực hiện tiếp kế hoạch.
Thấy hắn tỉnh dậy Dạ Hy liền tiến đến hỏi hắn :
- Này huynh không sao đó chứ ?
Dương Tử nhìn mọi người thấy họ nhìn hắn bằng ánh mắt ngạc nhiên hắn khó hiểu hỏi :
- Ta chỉ luyện thần thông thôi mà mọi người có cần làm ra bộ mặt nhạc nhiên được không ?
Bắc Phi liền kể hắn nghe :
- Huynh ở ngoài này thay đổi liên tục từ trẻ con đến già nua rồi cứ thế lặp lại liên tục.
Nên mọi người có chút không tiếp thu nổi nên mới bất ngờ như vậy.
Linh Nhi và Yên Nhi cùng lúc hỏi :
- Huynh luyện được thần thông gì vậy ?
Không nói gì Dương Tử lấy ra một chậu hoa, hắn đưa tay ra trước nhắm chặt mắt lại.
Chỉ thấy từ tay hắn chỉ chảy ra một giọt nước nhiều màu sắc.
Sau đó cây cối trong chậu cũng lớn nhanh như thổi, xong nó cũng héo úa đi một cách nhanh chóng.
Dương Tử ngẩng mặt lên tự tin nói :
- Ta lĩnh hội được thần thông thời gian rồi đấy ! Thế nào thấy ta lợi hại không ?
Mọi cùng một nhịp lắc đầu cũng cùng đồng thanh nói :
- Không ! Nhìn lại bản thân mình đi !
Sau đó Chí Dũng lấy ra một cái gương, Dương Tử lấy ra soi miệng nói :
- Ta luyện thành công rồi mà có sao đâu ? Ta là thiên.....
Đang định nói mình là thiên tài hắn thấy mình trong gương là một ông già.
Nhưng một lúc sau hắn lại biến thành trẻ con, bốn cô vợ hắn thấy thế sáng mắt ra chạy đến.
Người véo má, người sờ tay người thì lại xoa đầu hắn còn có người lại vạch quần hắn ra xem.
Dương Tử che lại biến trở về hình dạng ban đầu quát :
- Đủ rồi đấy !
Bốn cô nàng liền làm ra vẻ mặt đáng thương để hắn tha thứ, nhưng vẫn bị hắn bắt đứng úp mặt vào tường.
Hắn quay ra nói với những người còn lại :
- Vậy giờ thì chúng ta cũng nên trực tiếp tấn công Diệp Thiên Tông thôi chứ nhỉ ?
Hằng Thiên vuốt râu hỏi :
- Này nhóc ! Con chắc chưa vậy ? Ta biết là con hận hắn nhưng cũng không thể đột ngột như thế được chứ ?
Triều Minh cũng hỏi :
- Sư huynh à, huynh có chắc không vậy ! Hắn là võ đế đấy có thể độc không có quá nhiều ảnh hưởng đâu.
Dương Tử cũng liền suy nghĩ thêm, Nhẫn Dạ giờ đã có nhục thân hắn nói :
- Tùy con thôi ! Nhưng cũng đừng quá hấp tấp để mọi người rơi vào nguy hiểm được.
Bí thuật kia sắp đến kì hạn hết hiệu lực rồi, lũ Âm Tà cũng có thể để ý con đấy.
Dương Tử đang định đáp mà bất ngờ quay sang nhìn Nhẫn Dạ rồi hỏi :
- Người có lại nhục thân rồi ạ ?
Nhẫn Dạ gật đầu đáp :
- Cũng nhờ Chí Dũng chế tạo ra thứ gì đó giúp ta tập hợp đủ thần hồn, rồi nhờ sư phụ luyện chế thân xác cho.
Dương Tử vui mừng chạy tới ôm Nhẫn Dạ, hắn oà khóc mà nói :
- Là con vẫn để người tự làm ! Con xin lỗi !
Chí Dũng cũng bỏ cốc nước xuồng mà nói :
-Thôi đi ! Thằng sư phụ yêu quý của ngươi cũng đâu có làm gì là ta với sư phụ ra tay