Lúc này Dương Tử và một số đệ tử của Sát Phạt Điện vừa về đến Đan Dược Trường.
Thì đột nhiên hắn thấy huyết mạch mình sôi sục không ngừng.
Dù có làm thế nào từng giọt máu trong người hắn vẫn không ngừng nóng lên.
Từ ngực hắn Cốt Văn chui ra, lần này Cốt Văn rất bé, nó thậm chí còn chưa bằng một nửa lúc trước.
Từ miếng cốt văn ấy toả ra một luồng uy áp, trực tiếp khiến khiến Dương Tử ngã ra đất.
Mấy vị đệ tử của Sát Phạt Điện thấy vậy liền hoảng hốt cõng hắn vào trong.
Một người chạy vào la lớn :
- Không ổn ! Vô Cực Điện Chủ có chuyện rồi ! Người nào biết khám bệnh không !
Không lâu sau hắn cũng được mấy cô vợ của mình đưa vào trong nhà mà nằm nghỉ.
Ở thức giới lúc này Dương Tử đang khó hiểu hỏi :
- Này ! Ai đưa ta vào đây vậy ? Có ý gì vậy ?
Một âm thanh truyền đến, nó nói :
- Ai da ! Không ngờ bổn vương lại phải hợp nhất với ngươi.
Dương Tử khó hiểu hỏi tiếp :
- Ngươi là ai mà ăn nói hống hách thế ? Mà lại có việc gì kéo ta vào đây ?
Từ từ có một thân ảnh hiện ra, nó mang hình dạng của một con rồng nhưng lại bao quanh bởi một vài luồng sức mạnh kì lạ nào đây.
Nó lên tiếng đáp lại lời nói của Dương Tử :
- Ta là Long Tổ, Tổ tiên của loại rồng và là con rồng đầu tiên và cũng có khả năng là con rồng duy nhất nắm giữ sức mạnh thời gian !
Dương Tử há hốc mồm ra mà hỏi :
- Long Tổ ? Ta tưởng ngươi phải chết từ lâu rồi chứ mới cả cốt văn của ta là từ một con voi, thì liên quan gì đến rồng rắn nhà các ngươi chứ ?
Long Tổ liền nói :
- Trước khi bị Hắc Ám Thần Nhân đánh chết ta đã kịp phong ấn toàn bộ sức mạnh vào miếng cốt văn đấy ! Nhưng vì ta đã dừng lại thời gian của miếng cốt văn lên nó mới hình thành một lớp mới.
Nhưng nhờ khí tức của con cháu ta nên ta mới thức tỉnh được.
Dương Tử liền hỏi :
- Ý ngươi là Tiểu Nhu ? Nhưng Hắc Ám Thần Nhân kia lại là ai ?
Long Tổ ồ lên một tiếng rồi nói :
- Là tên con bé à ! Cho ta gặp nó một lúc được không ? Về chuyện Hắc Ám Thần Nhân đến lúc thì ngươi tự khắc sẽ biết !
Dương Tử phẩy tay mà nói :
- Con bé đang chơi ở ngoài kia rồi có ở trong này đâu.
Mà có cái tiểu thế giới này thì con bé phá cái một, cho nên lần nào nó cũng ngủ rất lâu.
Long Tổ gãi cằm nói :
- Có lẽ con bé sắp thanh lọc huyết mạch để tăng độ thuần của huyết mạch.
Nên con bé mới ngủ nhiều như vậy !
Dương Tử đang ngoáy mũi cũng ngẩng mặt lên đáp :
- Con bé là rồng không lai tạp đấy ! Con bé sinh ra từ một quả trứng đấy, mà còn có loại huyết mạch mạnh hơn cả chân long à ?
Long Tổ suy nghĩ một hồi cũng nói :
- Cũng có thể coi như thế vì huyết mạch như ta sẽ là một màu trắng tinh và không có tạp chất.
Con của con cháu ta thì dần dần sẫm màu hơn, có thể sau này con bé sẽ là Long Tổ thứ hai đấy !
Dương Tử thấy gì đó sai sai mà nói :
- Này ! Ngươi không gọi ta vào đây để khoe mình là Long Tổ thôi chứ ? Nếu không ngươi dạy ta thời gian