Nửa tháng sau.
“Xoẹt xoẹt xoẹt…”
Trong Thanh Phong cốc, một gã thiếu nhiên mặc áo dài màu xanh đang đứng trên một khối cự thạch, trong tay cầm một cành cây dài chừng một mét, to khoảng ngón tay trỏ đang không ngừng đâm về phía trước, chém nghiêng, chẻ dọc, cắt ngang đủ cả. Mỗi lần người thiếu niên vung cành cây đều sinh ra một tiếng xé gió rất nhỏ, khi thiếu niên tăng thêm tốc độ, nhất thời âm thanh xé gió rất nhỏ giống như tiếng pháo nổ vang lên trên cự thạch.
Đến thời khắc quan trọng, ánh mắt thiếu niên ngưng tụ lại, ném cành cây trong tay về một cây đại thụ phía xa xa, cành cây tốc độ cực nhanh, nơi nó đi qua không ngừng vang lên tiếng xé gió rất nhỏ, khoảng cách hơn mười thước, cành cây chỉ mất gần hai hơi thở thì đã đến phía trước đại thụ.
“Bùm…”
Đại thụ cần ba người ôm mới hết bị cành cây xuyên thấu qua, rồi lại tiếp tục xuyên qua cây đại thụ thứ hai, liên tục xuyên qua năm cây đại thụ thì cành cây mới dừng lại ở trên cây đại thụ thứ sáu.
Nhìn những lỗ nhỏ trên những cây đại thụ kia, thiếu niên thấp giọng nói: “Có Năng Lượng thạch và Hộ Mạch đan của Thiên trưởng lão cho, cùng với huyền khí màu vàng nhạt của ta không ngừng bổ sung, lực lượng trong người ta đã mạnh hơn trước không biết bao nhiêu lần! Chỉ đáng tiếc là mười viên Năng Lượng thạch và Hộ Mạch đan đã dùng hết mất rồi.”
Thiếu nhiên này chính là Dương Diệp, trong nửa tháng này, một ngày mười hai canh giờ thì hắn gần như dùng mười canh giờ để tu luyện, dưới sự cố gắng như vậy hắn không chỉ nâng cao cảnh giới lên Lục phẩm huyền giả mà ngay cả kiếm pháp cơ bản của Kiếm tông cũng đã tu luyện tới đại viên mãn.
Kiếm pháp cơ bản của Kiếm tông không phải là thứ quý hiếm gì, chỉ cần là đệ tử ngoại môn đều có một quyển. Loại hàng đầy đường này trừ Dương Diệp ra thì đệ tử ngoại môn Kiếm tông cơ bản chưa từng có ai tu luyện qua cả, dù sao kiếm thuật cơ bản có mạnh đi nữa thì sao có thể mạnh hơn kiếm kỹ có phẩm giai được chứ?
Trước kia Dương Diệp cũng suy nghĩ như vậy, thế nhưng sau khi bị giáng xuống làm đệ tử tạp dịch thì hắn không có lựa chọn nào nữa, chỉ có thể tu luyện kiếm pháp cơ sở này. Tu luyện được hai năm, cảnh giới và lực lượng cơ thể hắn không ngừng trở nên mạnh mẽ, kiếm pháp cơ bản cũng càng ngày càng thuần thục, Dương Diệp thấy kiếm pháp này không phải đồ vứt đi như mọi người vẫn nghĩ.
Bộ kiếm pháp này đơn giản chỉ có phách, thứ, liêu, tảo, trảm, điểm (*). Thế nhưng sau hai năm không ngừng luyện tập, những chiêu thức đơn giản này đã thay đổi không còn đơn giản như vậy nữa. Giống như lúc nãy, mỗi một kiếm hắn chém ra đều phát ra tiếng xé gió rất nhỏ, hiệu quả như vậy thì dù là một số Hoàng giai kiếm kỹ của Kiếm tông cũng không thể đạt được.
Cho nên Dương Diệp quyết định tiếp tục khổ luyện, hắn muốn nhìn xem cực hạn của kiếm pháp cơ bản này tới đâu!
Ngẩng đầu nhìn sắc trời, Dương Diệp nhận ra đã là chính Ngọ liền vỗ vỗ tay, thấp giọng nói: “Hôm nay nhất định phải chế tạo được một tấm cường lực phù!”
Trong “Ngũ hành phù văn quyết” mà Bảo Nhi tặng cho hắn, phương pháp luyện chế cường lực phù không quá phức tạp, dù sao chỉ là phù lục cơ bản. Thế nhưng đối với Dương Diệp vừa mới tiếp xúc lại không có ai hướng dẫn mà nói thì như thế cũng đã cực kỳ phức tạp rồi. Nửa tháng qua hắn không chế tạo thành công được lần nào, nguyên nhân chủ yếu là do từ đầu hắn đã quá nôn nóng.
Có kinh nghiệm thất bại nửa tháng qua, Dương Diệp lần này khôn ngoan hơn. Trước đó một tuần hắn không có xuất thủ vẽ cường lực phù mà chỉ nghiên cứu cường lục phù suốt cả tuần, đem toàn bộ lộ tuyến và một số chỗ đặc biệt cần chú ý của cường lực phù đều ghi nhớ rõ lại.
Nhớ lại toàn bộ chi tiết về cường lực phù, Dương Diệp xếp bằng ngồi trên cự thạch, lấy phù chỉ (**) và phù văn bút Bảo Nhi cho hắn trong lồng ngực ra, sau đó lại lấy Linh Thảo dịch và Huyền thú huyết dịch mà Bảo Nhi đưa cho ra, sau khi chuẩn bị hết mọi việc, Dương Diệp ngồi lại, tĩnh khí ngưng thần, một lát sau huyền khí màu vàng nhạt trong cơ thể chậm rãi chảy vào trong phù văn bút, rồi dựa theo phương pháp luyện chế cường lực phù trong đầu bắt đầu vẽ ra.
Nắm phù văn bút, Dương Diệp cẩn thận di chuyển trên phù chỉ, huyền khí màu vàng nhạt trong cơ thể hắn theo phù văn bút chảy vào trên phù chỉ, sau khi từng dòng huyền khí màu vàng nhạt nhập vào trên phù chỉ thì nhất thời giống như một con giun nhỏ, di chuyển lộn xộn trên đó, Dương Diệp thấy thế vội vàng dùng phù văn bút dẫn dắt tạo ra đủ loại hình kỳ dị.
Trong suốt quá trình này, Dương Diệp thở mạnh cũng không dám, hết sức chăm chú cầm phù văn bút chậm rãi dẫn dắt trên phù chỉ, cứ như vậy khoảng một phút đồng hồ, trên phù chỉ dần dần xuất hiện một đóa hỏa diễm màu vàng nhạt, lại qua một phút đồng hồ nữa, Dương Diệp thu bút, trên phù chỉ đã xuất hiện một đóa hỏa diễm màu vàng nhạt hoàn chỉnh.
Nhìn thấy hỏa diễm hình thành, Dương Diệp hít sâu một hơi, nét mặt thả lỏng, đương nhiên chuyện còn chưa kết thúc, hắn bây giờ chỉ mới hoàn thành bước đầu tiên, còn có một bước quan trọng nhất nữa chính là chú linh!
Chú linh chính là đem Linh Thảo dịch cùng Huyền thú huyết rót vào trên phù chỉ, lợi dụng năng lượng thiên địa của hai thứ giúp phù lục có linh tính, bước này chính là bước khó nhất, nửa tháng qua hắn đều thất bại ở bước này. Bởi vì hắn muốn đem Linh Thảo dịch và Huyền thú huyết cùng với năng lượng màu vàng nhạt của hắn rót lên đóa hỏa diễm kia cùng một lúc!
Nếu như quá trình này thất bại, vậy thì chế phù thất bại!
Hít sâu một hơi, Dương Diệp cố gắng ổn định bản thân, sau một lát cầm lấy một bình bạch ngọc, đổ một giọt dịch thể bên trong lên phù chỉ, tiếp đó nhanh chóng cầm lấy một bình bạch ngọc khác đổ một giọt Huyền thú huyết ra, hai giọt dịch thể rơi lên trên phù chỉ, Dương Diệp vội vã vận chuyển huyền khí trong cơ thể cưỡng chế dung hợp hai giọt dịch thể lại.
Nhờ có huyền khí màu vàng nhạt của Dương Diệp, hai giọt dịch thể dễ dàng hòa vào nhau, tiếp đó Dương Diệp vội vã cầm bút, dẫn hai giọt dịch thể đi theo lộ tuyến của hỏa diễm.
Quá trình này được xem là khó nhất bởi vì trong quá trình này Dương Diệp phải dùng huyền khí bọc lấy hai giọt dịch thể, đòi hỏi khống chế linh hồn lực và huyền khí vô cùng nghiêm ngặt, trong quá trình này chỉ cần không chú ý một chút, hoặc là không thể chú linh trong vòng một hơi thở thì tấm phù lục này sẽ thất bại!
Bởi vì Huyền thú huyết và Linh thảo dịch nếu như không được huyền khí bao lại thì sẽ tách nhau ra trong nháy mắt, một khi hai thứ xa nhau, hỏa diễm trên tấm phù sẽ bị loạn, khi đó tất cả cố gắng lúc trước sẽ trở nên uổng phí.
Từng giọt mồ hôi lạnh không ngừng xuất hiện trên trán Dương Diệp, hai mắt của hắn không dám động đậy, chỉ sợ vừa nháy mắt một cái thì lộ tuyến sẽ bị lệch ngay.
Cứ như vậy, cẩn thận từng tí một khoảng chừng hai phút, trên mặt Dương Diệp dần dần hiện lên nét tươi cười, vẻ hưng phấn trong mắt không thể che giấu được, lại qua một phút đồng hồ, Dương Diệp đột nhiên thu bút, bút vừa rời khỏi phù chỉ thì nhất thời hỏa diễm trên phù chỉ giống như lửa thật, tỏa ra màu vàng nhạt, hỏa diễm trên phù chỉ trông rất sống động, nhìn rất giống vật sống!
“Cuối cùng cũng thành công rồi, cuối cùng cũng
thành công rồi, Dương Diệp ta đã là một Nhất phẩm phù văn sư rồi, ha ha…” Thấy đóa hỏa diễm trên phù chỉ, Dương Diệp không khỏi kích động cười lớn lên.
Từ trong Cơ sở phù văn quyết mà Bảo Nhi đưa cho hắn, Dương Diệp biết được một ít thông tin cơ bản về phù văn sư. Phù văn sư cũng giống như huyền giả, đều phân chia cảnh giới. Từ Nhất phẩm tới Ngũ phẩm là Minh phù sư, chế tạo được phù lục cơ bản, sau Ngũ phẩm là Linh phù sư, Địa phù sư, Thiên phù sư, Tiên phù sư, Thần phù sư.
Nhất phẩm tới Ngũ phẩm là Minh phù sư, có thể chế tạo một loại phù thì tính là Nhất phẩm, nếu như có thể chế tạo năm loại phù lục cơ bản, thấu hiểu về năm loại thuộc tính thì đạt tới Ngũ phẩm. Dương Diệp bây giờ chế tạo thành công được một tấm cường lực phù, cũng được xem là một Nhất phẩm phù văn sư rồi!
Cố nén kích động trong lòng, Dương Diệp cầm lấy tấm cường lực phù trên tảng đá, quan sát một hồi, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, thấp giọng nói: “Phù lục chia thành thứ phẩm, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, tấm cường lực phù của ta khiến hỏa diễm như vật sống, hẳn là thượng phẩm, nhưng mà không phải trong quyển trục nói tỷ lệ thượng phẩm rất thấp sao? Chẳng lẽ nguyên nhân là do huyền khí màu vàng nhạt của ta?”
Dương Diệp từ trong Cơ sở phù văn quyết biết được, phù lục cũng có chia phẩm chất, phẩm chất không giống nhau thì hiệu quả cũng không giống nhau. Cường lực phù hạ phẩm tăng cho người dùng tối đa năm thành lực lượng, trung phẩm khoảng chừng gấp đôi, mà thượng phẩm thì nâng cao gấp ba, về phần cực phẩm thì có thể nâng cao lực lượng lên hơn sáu, bảy lần.
Hiệu quả của phù lục thượng phẩm và cực phẩm mặc dù kinh người thế nhưng độ khó chế tạo cũng rất lớn, tỷ lệ thành công của phù lục thượng phẩm cực kỳ cực kỳ thấp, thế nhưng không nghĩ tới tấm phù lục này của hắn lại là thượng phẩm, chẳng lẽ mình thật sự là thiên tài tuyệt diễm? Dương Diệp cảm thấy có chút nghi hoặc.
“Xem ra sau này phải hỏi Bảo Nhi mới được!”Dương Diệp không suy nghĩ vấn đề này nữa, nhìn cường lực phù trong tay, khóe miệng hơi nhếch lên, hiện ra một nụ cười quỷ dị, sau này nếu như mình đánh nhau với người khác, dưới tình huống thực lực không kém nhiều lắm thì đột nhiên mình dùng một tấm phù vậy khẳng định sẽ khiến đối thủ tức nghẹn mà chết.
Nghĩ vậy khóe miệng Dương Diệp càng cười rộng hơn, cười đến mức đắc ý, sau một lát hắn cất cường lực phù cẩn thận rồi bước nhanh đi về phía cửa Thanh Phong cốc.
Ra khỏi Thanh Phong cốc, Dương Diệp đi tới luyện võ trường, vừa tới luyện võ trường Dương Diệp đã bị một gã thanh y đệ tử (***) cản lại, gã đệ tử này khoảng chừng 17, 18 tuổi, ở vai trái của áo có khắc một chữ “Ngoại” nho nhỏ, đây là tiêu chí của đệ tử ngoại môn!
Nhìn thanh y nam tử trước mắt lộ ra sát khí với hắn, Dương Diệp biết người này chính là biểu ca của Đỗ Tu, Đoàn Quân, thực lực đạt tới Bát phẩm huyền giả.
Nhìn thấy Dương Diệp bị mấy người Đỗ Tu chặn lại, một ít đệ tử tạp dịch nhất thời lắc đầu thở dài, vì có Dương Diệp mà các đệ tử tạp dịch ở Tạp Dịch phong không còn bị mấy người Đỗ Tu bắt nạt nữa, cho nên những đệ tử tạp dịch này rất có hảo cảm với Dương Diệp.
Bây giờ biểu ca của Đỗ Tu từ thế tục trở về, như vậy kết cục của Dương Diệp cũng có thể đoán được.
Đoàn Quân cũng nhìn Dương Diệp, trong mắt lóe lên sát ý lạnh lẽo, hôm nay gã mới từ thế tục trở về lại phát hiện Đỗ Tu và Từ quản sự sẽ bị đày đi Tinh mỏ, mà đầu sỏ gây nên chính là tên đệ tử tạp dịch trước mắt này, nên biết đệ tử tạp dịch của Kiếm tông cùng một số đệ tử ngoại môn đều biết Đỗ Tu là biểu đệ của gã, Từ quản sự là người của gã, đánh chó còn phải ngó mặt chủ, thế mà cái tên trước mắt này lại trực tiếp đánh vào mặt gã!
Hơn nữa quan trọng nhất là Đỗ Tu và Từ quản sự mỗi năm đều nộp cho gã hơn vạn mai kim tệ, có số tiền này gã có thể mua thêm nhiều tài nguyên tu luyện, thế mà bây giờ khoản tài nguyên này vì tên trước mắt này mà không còn nữa! Hơn vạn mai kim tệ, đây là tài nguyên chủ yếu của gã, trong lòng gã đang rỉ máu.
Nghĩ vậy, Đoàn Quân híp hai mắt lại, nói: “Phế vật, biểu đệ của Đoàn Quân ta mà ngươi cũng dám bắt nạt, chết đi cho ta!” Nói xong thân hình khẽ động, thủ chưởng vỗ lên mặt Dương Diệp.
Nhìn thấy Đoàn Quân trực tiếp động thủ, hơn nữa lại lại trực tiếp hạ sát thủ, sắc mặt Dương Diệp trầm xuống, quát khẽ một tiếng, vung nắm đấm đánh tới thủ chưởng của Đoàn Quân.
“Bốp!”
Quyền chưởng chạm nhau, Dương Diệp thụt lùi ba bước, Đoàn Quân cũng bị lùi ba bước.
Lần giao thủ đầu tiên, hai người hòa nhau.
Nhìn thấy mình bị Dương Diệp đẩy lùi, trong mắt Đoàn Quân lóe lên vẻ kinh ngạc, quan sát Dương Diệp một hồi, nói: “Ngươi đã là huyền giả? Có điều vậy thì sao chứ, ban nãy ta chỉ đánh ra một thành thực lực, bây giờ ngươi chết đi cho ta!” Nói xong, huyền khí trong cơ thể bắt đầu vận chuyển, chuẩn bị xuất thủ giết Dương Diệp lần nữa.
“Chờ đã!” Dương Diệp đi tới trước một bước, nhìn Đoàn Quân đứng trước mặt, trong mắt cũng lóe lên sát ý, người này biết mấy người Đỗ Tu bị Thiên trưởng lão cách chức thế nhưng gã không dám đi tìm Thiên trưởng lão gây phiền toái lại tìm đến mình, hơn nữa vừa động thủ đã là sát thủ, hắn cũng thấy tức giận.
“Sao hả? Muốn xin tha sao?” Đoàn Quân châm chọc nói: “Sớm biết có hôm nay hà tất trước kia làm vậy? Biểu đệ của Đoàn Quân ta mặc dù chỉ là một tên đệ tử tạp dịch, nhưng cũng không phải một phế vật như ngươi có thể bắt nạt được. Bây giờ quỳ xuống dập đầu một nghìn cái cho ta, hô to ta sai rồi, sau đó cút khỏi Kiếm tông, ta có thể không giết ngươi!”
“Ta muốn khiêu chiến ngươi, quyết đấu Sinh Tử đài!” Dương Diệp nhìn thẳng Đoàn Quân, ngữ khí kiên định.
Lặng, giống như chết lặng, đệ tử tạp dịch xung quanh cùng bản thân Đoàn Quân đều trở nên sửng sốt.
Đệ tử tạp dịch khiêu chiến đệ tử ngoại môn? Lại còn là Sinh Tử đài?
***
(*) phách, thứ, liêu, tảo, trảm, điểm: bổ, đâm, vung, quét, chém, chỉ.
(**) phù chỉ: giấy vẽ phù
(***) thanh y đệ tử: đệ tử mặc áo xanh