phải có luật pháp răn đe, ở thời hiện đại có bộ phận cảnh sát đảm nhiệm nhiệm vụ, chấp hành thanh trừng tội phạm, giữ gìn trật tự, thời đại này lại có Vân Loan Ti một Ti Điện chấp chưởng. “Không phải Trung Ương Hoàng Triều xa nơi Tương Đông lắm hay sao, nó bộ phận nằm trong Trung Châu, cách chúng ta Bắc Phương xa xôi không chỉ mấy ngày đêm” Trịnh Đông Lân thắc mắc.
An Nam Quốc có bốn phương, một châu gồm :‘Nam Phương’, ‘Bắc Phương’, ‘Tây Phương’, ‘Đông Phương’, “Trung Châu”, Trung Châu vị trí đặc thù nhất, nằm ở chính giữa An Nam Quốc, thiên địa linh khí dồi dào, nghe bảo là nằm ở mắt long mạch, nơi Thiên Tử ngự trị, hằng năm tử khí bốc lên tỏa hào quang kỳ dị, người thường hô hấp vào đủ để sống thêm vài năm tuổi thọ, còn Tây Sơn Vương Triều vị trí ở Bắc Phương đất, nằm ở cuối Bắc Phương nên không phải gần với An Nam Hoàng Triều.
Bình thường các thời đại, mỗi một vị vua của một triều đại đều được xưng Thiên Tử nhưng đương thời An Nam Quốc chỉ có một người được xưng Thiên Tử là Thiên Tử của An Nam Hoàng Triều, còn lại Vương Triều chỉ được xưng Vương Tử, ban đầu tới đây, Trịnh Đông Lân cảm thấy khá lạ vì hệ thống cấp bậc hoàng gia của thế giới này.
Vương Tử có sức mạnh thống trị một vùng đất, không thể lan xa hơn giới hạn đấy, nhưng Thiên Tử quyền lực bao trùm tất cả An Nam Quốc, hai bên thực quyền một trời một vực, phân biệt như giữa Thân Vương và Hoàng Đế ở thế giới cổ đại xưa, như Tây Sơn Vương Triều quyền lực chỉ được phép bao trùm lãnh thổ của nó, bất quá An Nam Hoàng Triều lại điều khiển tất cả lãnh thổ Vương Triều có mặt trên An Nam Quốc.
“Vân Loan Ti bộ máy cơ cấu khổng lồ, nó như một con bạch tuộc khổng lồ với vô số cái xúc tu trải rộng khắp An Nam, vì vậy ở Thành Tương Đông đều có chi nhánh bộ phận của Vân Loan Ti, không có gì khó hiểu” Đinh Bộ Lĩnh nói.
“Vậy Vân Loan Ti lệnh trong tay ta rất quý báu” Trịnh Đông Lân gật đầu nói, nhìn kỹ Vân Loan Ti lệnh màu vàng.
“Điều đó là đương nhiên, Vân Loan Ti thực quyền cực đại là không sai, nhưng không phải ai cũng có cơ hội được tiến thân vào, trong tay Đông Lân ngươi, Vân Loan Ti lệnh là một cơ hội dùng để tiến cử đi lên” Đinh Bộ Lĩnh gật đầu nói.
“Bộ Lĩnh, ta không có ý định gì với Vân Loan Ti, lệnh bài này ngươi giữ đi” Trịnh Đông Lân đưa lệnh bài cho Đinh Bộ Lĩnh, nó suy nghĩ một hồi, cảm thấy tiến thân vào đó mặc dù chỗ tốt rất nhiều, nhưng đồng thời nguyên tắc trói buộc cũng nhiều không kém, nó suy nghĩ, tự do vẫn là thứ tốt đẹp hơn, xây dựng thế lực thì để tự thân nó nghĩ cách.
“Không, Đông Lân, điều này rất quý giá với ta, ngươi hãy giữ kỹ nó, rồi biết đâu sẽ có lúc cần dùng, ta nghĩ chắc ngươi sẽ hiểu đạo lý này” Đinh Bộ Lĩnh thấy nó không ngần ngại đưa Vân Loan Ti lệnh cho mình, lắc đầu từ chối, trả lại lệnh bài, thật lòng khuyên.
“Được thôi” Trịnh Đông Lân biết khuyên nhủ cũng không được, Đinh Bộ Lĩnh là một người tính tình cứng rắn, một khi đã quyết chắc chắn không đổi ý nghĩ dễ dàng, thôi thì cứ cất giữ trong người, biết đâu như nó nói, có ngày dùng tới.
“Hệ thống, làm sao để tăng lên cảnh giới” Nó trong đầu niệm, hôm nay gặp Tô Đông Lưu, nó tự thân giác ngộ được thực lực mới là vương đạo, không có gì thiết thực hơn nắm đấm mạnh, giả định như Tô Đông Lưu là người xấu, Trịnh Đông Lân mạng quèn nó đã chấm dứt.
-Bản hệ thống có hai phương pháp cho ký chủ, một là ký chủ luyện quyền, luyện thân thể lung tung, may mắn đả thông huyệt vị, thành công tiến cảnh.
“Đổi phương pháp hai” Trịnh Đông Lân nói, cực độ cảm thấy hệ thống này không đáng tin.
-Phương pháp thứ hai, ký chủ có công pháp võ kỷ, tu luyện theo lộ tuyến bên trong, tiến cảnh an toàn.
“Ta chọn phương pháp hai, nhưng làm sao để có được công pháp, hệ thống ngươi có bán hay không ?” Trịnh Đông Lân nói, lúc này nó cấp thiết muốn có trong tay một bộ công pháp.
-Có đương nhiên có, nhưng ta không bán – Hệ thống âm thanh trêu tức nói.
“Hệ thống, ngươi muốn điều kiện gì, chỉ cần không quá đáng ta đều có thể đồng ý” Trịnh Đông Lân thấy đau đầu nói, hiện tại nó không thể không nhượng bộ cầu xin.
-Vậy sao ký chủ ngươi không đi chết đi – Hệ thống lười nhác nói.
“80 điểm danh vọng, ta đồng ý trao đổi” Trịnh Đông Lân làm như không nghe, nó nắm được một điểm quan trọng của hệ thống, muốn có vật phẩm phải có điểm danh vọng trao đổi, hiện tại nhìn xem dữ liệu, nó còn 80 điểm.
Danh Vọng :80/100.
-Ký chủ thông minh, nhưng hệ thống ta không có chức năng bán hàng, tất cả vật phẩm sẽ được lấy từ quay thưởng, muốn có công pháp, quay thưởng.
Trịnh Đông Lân nhíu mày, một lần quay thưởng tốn 50 điểm danh vọng, rất đắt, chưa kể quay trúng công pháp trong một lần hay không chưa biết, nó tức giận, hệ thống này được tạo ra một cách vô cùng thất đức, là ai lại áp dụng một phương pháp cờ bạc đáng chết như vậy vào tiền đồ giải cứu An Nam của nó.
“Liều, cho ta một lần quay thưởng” Trịnh Đông Lân thở dài, muốn bắt cọp phải vào hang cọp, nếu không được ta đành nghĩ biện pháp tìm công pháp ở thế giới thật.
-Ký chủ xin xác nhận bằng cách kêu ò ó o.
“Ò ó o” Trịnh Đông Lân nổi gân xanh niệm thầm, cái hệ thống chết bầm này lại bày trò làm khó nó.
-Không phải kêu như thế thưa ký chủ, ngươi phải kêu thành tiếng, lưu ý kêu thật to – Hệ thống ngáp một cái nói.
“Ò ó o” Trịnh Đông Lân ngửa mặt lên trời, thét lớn, như muốn phóng tiết cơn phẫn nộ tột độ, Đinh Bộ Lĩnh giật thót người, há hốc mồm trông Trịnh Đông Lân như điên khùng thét to, nó không biết bây giờ nên làm gì, đem Đông Lân huynh vào hàn xá trị bệnh hoặc là bỏ mặc.
-Vòng quay chuẩn bị bắt đầu, ký chủ xin chú ý quá trình quay, để liệu có thất bại còn có lý do tự tử.
Vòng quay màu đỏ lại một lần nữa hiện ra, nó xoay tròn khiến mọi thứ từ ban đầu rõ ràng dần hóa mơ hồ, một vật phẩm màu vàng từ trong đó rơi ra ngoài.
-Chúc mừng ký chủ, rút trúng được công pháp phẩm chất vàng – Hệ thống âm thanh ghen ghét kêu lên.
“Xin giám định” Trịnh Đông Lân kìm nén sự kích động, mở miệng hỏi, không nghĩ tới quay một lần đã được công pháp, không ngờ còn là phẩm chất cao nhất.
[ Thái Huyền Công ]
Miêu tả : Từ thuở thiên địa chưa phân cách, có một luồng khí xuyên suốt, khí tên Huyền Hoàng, trầm trọng dị thường, màu vàng như đại dịa.
“Ha Ha” Trịnh Đông Lân ngửa mặt lên trời cười to, khiến chim trên cây bay “phành phạch” tán loạn, Đinh Bộ Lĩnh ánh mắt kinh dị nhìn Trịnh Đông Lân, không lẽ người huynh đệ này của hắn bị điên rồi.
“Học học học” Trịnh Đông Lân niệm liên tục ba lần, một luồng khí vàng đất từ không biết một khoảng thiên địa xa xôi nào đó, rơi vào trên người nó, khí thế chợt biến nặng, liên tục tăng lên, tóc với mắt đều nhuộm bởi một màu vàng, trông như một vị Thiên Thần hạ thế.
-Ting, ký chủ phá cảnh thành công, Tam Đẳng Chi cảnh.
-Ting, ký chủ phá cảnh thành công, Tứ Đẳng Chi cảnh.
-Ting, ký chủ phá cảnh thành công, Ngũ Đẳng Chi cảnh.
Liên tục ba âm thanh vang lên, nó liên tục đột phá dễ dàng ba cảnh giới, chân khí màu vàng đất bắt đầu tiến vào cơ thể, bên dưới đan điền xuất hiện một khỏa nhỏ như hạt gạo màu vàng, nó trôi nổi vô định cung cấp chân khí theo lộ tuyến không ngừng.
Cùng với đó, trong cơ thể, tỏa sáng 60 khỏa tinh hạt phân bố trên các huyệt vị, đó là 60 huyệt vị khi đạt được Ngũ Đẳng Chi cảnh, trên cơ thể người có tổng cộng 108 huyệt vị, đả thông mỗi 12 huyệt chính là tăng một Đẳng Chi.
Hiện tại, 60 huyệt vị nhiều hơn 36 huyệt, lại thêm chân khí cô đọng, Trịnh Đông Lân trong người như có thêm sức mạnh của một con voi lớn, muốn phát tiết mà ra.
“Kiến