Tin tức trên mạng bùng nổ như điên, thậm chí những người này còn đào lên hết thảy những chuyện riêng tư trước kia của Hạ Điềm. Ví dụ như nói cô ăn bám bạn trai cũ giàu có Lý Gia Vinh, ví dụ như tung tin cô và bạn diễn Cổ Trạch có qua lại ám muội, còn đồn cô ngủ với đạo diễn…
Hạ Điềm biết lúc này không nên đọc tin tức, nhưng thật sự không nhịn được, cho nên len lén mở điện thoại lên xem. Kết quả là đọc xong giận đến mức thở không nổi.
Bọn người này đúng là không từ bất kỳ thủ đoạn nào, bởi vì Hạ Điềm đang trên đà nổi tiếng nên đẩy không ít diễn viên khác bay ra khỏi bảng xếp hạng, gây thù cực nhiều. Hiện tại thấy cô gặp chuyện, mỗi người nhổ một ngụm nước bọt, lại thêm thắt một câu, liền thành tràng cảnh kinh khủng.
Lúc này, Lạc Thần đã điều tra được chỗ ở của cô nàng tên M.A tự tử vì bị fan Hạ Điềm bạo lực mạng kia. Kế tiếp, bọn họ chuẩn bị đầy đủ chứng cứ, để fanpage lớn nhất của Hạ Điềm lên tiếng.
Tô Ngữ ngồi trước máy tính, bẻ bẻ khớp tay, vừa gõ chữ vừa ra lệnh:
“Lấy cho tôi chút nước.”
“Cô không thể tự đi à?”
Ở bên cạnh có âm thanh không vui của nam nhân.
Tô Ngữ gác một chân lên ghế, tay nhanh như chớp thao tác trên bàn phím, màn hình máy tính hiển thị vô số cửa sổ làm việc, bị cô chuyển qua chuyển lại liên tục. Cô đang tập trung làm việc, có chút mất kiên nhẫn mà nói to:
“Tôi đang bận, anh không thấy sao? Nhanh lên đi.”
“...”
Nam nhân ngồi trong phòng bị cô sai khiến mà ấm ức không thôi, đây là lần đầu tiên có người dám lớn tiếng với hắn như vậy.
Hắn còn chưa kịp hoàn hồn, cô lại tiếp:
“Sở đại thần, chỉ rót ly nước thôi mà anh cũng lề mề cái gì thế hả?”
“!!!”
Sở Dương đen mặt đứng lên, đi về phía máy lọc nước, ngón tay thon dài cầm chặt cái cốc trên tay, anh dùng lực siết cái cốc, gân xanh cũng ẩn hiện trên mu bàn tay biểu thị người đàn ông này đang rất cố gắng kiềm chế cơn giận.
Đem cốc nước ấm đến bên cạnh Tô Ngữ, hắn nhẹ nhàng đặt xuống bàn.
“Cho cô.”
Sở Dương đang định quay người đi, Tô Ngữ lại hô: “Khoan, chờ chút, đang lúc quan trọng rồi, anh đút cho tôi đi đã.”
Lời này hoàn toàn chọc giận Sở Dương rồi, cho dù Lạc Thần đã có lời nhờ vả, bảo hắn chiếu cố cô gái này cho tốt, nhưng một lần hai lần liên tục kiếm chuyện với hắn, bảo