Nửa tháng trôi qua, Hạ Điềm bắt đầu bận rộn vì phía công ty liên lạc đến, danh khí của cô tăng nhanh trong thời gian này, nên có rất nhiều nhãn hàng muốn mời cô làm đại diện, thậm chí tài nguyên cũng bạo tăng.
Hiện tại cô đang nằm ở vị trí số hai, đuổi sát sao theo vị trí đầu của bảng đề cử, fan cũng điên cuồng giúp cô bình chọn.
Mọi thứ thoáng qua cứ như một giấc mơ, với tộc độ này, danh hiệu nữ phụ xuất sắc nhất sẽ thuộc về cô.
Mặc dù chỉ là vai phụ, nhưng với một người mới như cô thì giải thưởng trước mắt cũng vô cùng quan trọng.
Hạ Điềm vừa làm việc vừa cố gắng liên lạc với Lạc Thần, khi cô nhắn tin nhắc anh về vấn đề ly hôn, anh chỉ trả lời một câu: Hiện tại có việc bận.
Anh ta đã bận suốt nửa tháng rồi, Hạ Điềm sắp chịu hết nổi thái độ mập mờ này của anh!
Cho dù mỗi ngày đều quay cuồng trong công việc thì cũng sẽ không bận đến nỗi không liên lạc được cho luật sư, chỉ cần một câu của anh, chuyện gì không thể hoàn thành?
Nói là ly hôn, nhưng thật ra bọn họ chỉ đang ly thân mà thôi!
Hạ Điềm bực mình, lại không thể làm gì được.
Hôm nay cô ra ngoài chụp họa báo, vừa vặn gặp được bạn cũ. Nam nhân với đôi mắt phượng xinh đẹp đó, nốt ruồi nhỏ bên khóe mắt đó, làm cô có chút xúc động.
“Cổ Trạch, lâu quá không gặp.”
Nhìn thấy cô ở chỗ chụp ảnh, Cổ Trạch cũng ngạc nhiên tiến tới, đưa tay ra, nói:
“Hạ Điềm, thật là em à? Dạo gần đây danh tiếng không nhỏ nha, vượt xa anh rồi.”
Hạ Điềm bắt tay anh, cười đáp:
“Anh nói gì vậy, em chỉ may mắn được mọi người quan tâm mà thôi, sao so được với dàn hậu cung của anh.”
Cổ Trạch vốn dĩ đã có tiếng trong giới, thời gian qua đi, anh càng ngày càng ra dáng một ảnh đế, cũng đang tranh đoạt vị trí ảnh đế rồi.
Một năm trước bọn họ hợp tác vui vẻ, một năm sau gặp lại, có hơi hoài niệm.
“Ha ha, đừng trêu anh, buổi tối có thời gian không? Chúng ta đi ăn một bữa.”
“Được, chụp hình xong chúng ta đi luôn chứ?”
Hạ Điềm sảng khoái đáp ứng, khiến Cổ Trạch hơi ngạc nhiên, cười nói:
“Lần này em mời hay anh mời vậy?”
Câu này làm Hạ Điềm nhớ đến chuyện trước kia, một buổi tối đó đi ăn, vốn dĩ chỉ có hai người họ lại nhảy ra thêm Lạc Thần và Trình Tiêu, cô ngượng ngùng gãi má:
“Được rồi, em mời, anh thù dai thật đó.”
Cổ Trạch ồ một tiếng rồi gật gù:
“Được mỹ nữ mời đi ăn, anh thấy