Trong nhà vệ sinh có một cửa kính mờ đục không đóng kín, đây là sự chuẩn bị để phòng ngừa sự cố bất ngờ xảy ra.
Trước đó bọn họ cũng tưởng rằng ông cụ đã chẳng còn lý do, cũng không cần làm hại game thủ nữa...!Ai ngờ ông cụ lại im hơi lặng tiếng đi đời nhà ma chứ?
Bên trong không có tiếng động, Nhuế Nhất Hòa và La Tư Di cùng xông vào.
Chỉ thấy ông cụ như bị hươu cao cổ nhập vào người, cái cổ dài gấp đôi ban đầu, đang há miệng chuẩn bị cắn yết hầu của La Tư Nguyên.
La Tư Nguyên quay lưng với ông ấy nên không hề nhận ra mối nguy hiểm sắp đến gần, còn đang thắc mắc tại sao em gái lại xông vào.
Ý nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu rất đơn giản, chắc ông cụ đã mặc quần vào rồi nhỉ? Đừng làm bẩn mắt em gái tôi đấy.
Nhuế Nhất Hòa tiện tay lấy ra một con rối từ trong túi, đặt chính giữa đầu ông cụ.
Cái đầu nghiêng quẹo của ông ta không cắn được yết hầu nên chỉ có thể cắn vào bả vai của La Tư Nguyên.
"A." La Tư Nguyên chỉ cảm thấy bả vai đau dữ dội, sau khi phản ứng lại thì cũng không luống cuống.
Lập tức có một bóng ảo cao hơn hai mét xuất hiện sau lưng, là một người đàn ông mặc nguyên chiếc áo choàng trắng với mái tóc màu vàng kim, toàn thân được bao phủ trong ánh vàng nhạt.
Bởi vì người đó đội một chiếc mũ bảo hiểm rất công nghệ trên đầu nên không nhìn rõ được diện mạo.
Người to lớn này tung ra một quyền đánh bay ông cụ.
Đầu tiên là đụng vỡ cửa kính, sau đó văng vào bức tường hành lang tạo thành một cái hố to.
Lực tàn phá nhiều biết bao! Nhuế Nhất Hòa cảm thán một tiếng, sau đó bảo Đan Tiểu Dã nghe thấy tiếng động chạy đến đây đưa cho La Tư Nguyên một chai thuốc trị ngoại thương, so với vu thuật trắng kém cỏi của cô thì ma dược có hiệu quả tốt hơn.
Đương nhiên, vu thuật trắng cũng không phải hoàn toàn vô dụng, nó có thể giúp anh ta loại bỏ độc quỷ trong vết thương.
Đúng vậy, Nhuế Nhất Hòa đã xác định được rằng cái thứ đang khó nhọc đứng dậy từ dưới đất là quỷ.
Cơ thể vừa mới ngưng tụ thành thực thể chẳng khác gì người sống của ông cụ biến thành bóng ảnh mờ ảo.
"Tại sao chỉ có mình tôi chết...!Tại sao bọn họ không chết?"
Trương Căn Miêu chỉ anh em nhà họ La và Đan Tiểu Dã, không cam lòng thét lên.
Quỷ quả nhiên là do người biến thành, đổi loài thôi chứ chẳng có gì thay đổi.
Khi làm người là thứ cặn bã thì lúc thành quỷ cũng vậy.
Mới chết đã đố kị với người còn sống, đóng giả thành người và lập bẫy gϊếŧ người.
Nhuế Nhất Hòa hỏi: "Ai trong mọi người lên đây?"
Chủ yếu là hỏi Lão Nhị và Lão Tứ có muốn tự tay trả thù hay không.
Hai người lắc đầu bảo không cần.
Nhuế Nhất Hòa đoán rằng hai người họ còn chưa đổi năng lực huyết thống, con át chủ bài là vật phẩm thần kỳ, dùng để gϊếŧ quỷ thì sẽ tiêu tốn số lần sử dụng hoặc là bị tăng thời gian hồi chiêu.
Có thể tự tay trả thù đương nhiên là sảng khoái, nhưng cách làm lý trí hơn là phải giữ sức lực để sống sót.
La Tư Nguyên đi đến gần cái thứ đáng ghét ấy.
Sự tồn tại của ông ta đã chứng minh, năng lực thế thân của anh ta có hiệu quả với ma quỷ không có thực thể.
"Tôi biết rất nhiều...!Đừng gϊếŧ tôi! Các người không muốn phong ấn ma nữ sao? Tôi cũng muốn phong ấn ma nữ, nếu không gϊếŧ cô ta thì chắc chắn cô ta sẽ gϊếŧ tôi lần nữa.
Các người tin tôi đi, mục đích của chúng ta giống nhau mà.
Tôi có cách, tôi thật sự có cách có thể giúp các người..."
La Tư Nguyên lưỡng lự đôi chút.
"Phiền quá đi mất, đã chết vì bị rút lưỡi, sao biến thành quỷ còn nói được cơ chứ."
Nhuế Nhất Hòa than phiền đôi câu, tay phải hóa ma nhẹ nhàng bóp một phát.
Ông ta sợ hãi trợn to mắt, nghe thấy âm thanh cái cổ của mình bị gãy, vài giây sau đó, hồn thể bị đánh tan hoàn toàn.
"Người luôn miệng nói dối, vốn dĩ không tin những lời nói ấy được."
Câu nói này được các game thủ đồng lòng tán thành, Tôn Bội nói thẳng: "Không có ông ta, cảm giác không khí cũng trong lành đi rất nhiều."
Lâm Cát cùng đoàn tàu với cô ta cũng bật cười ở bên cạnh.
La Tư Nguyên lúng túng vì sự lưỡng lự vừa rồi của mình, sau khi bóng ảnh biến mất mới hỏi: "Bây giờ làm gì?"
Nhuế Nhất Hòa đi về phía bàn ăn: "Ăn cơm tiếp."
Đến một giờ chiều, hai vị sứ giả dẫn đường trở về.
Cậu Bạch đã sắp xếp xong xe để đi núi Sư Tử, anh Frankie đề nghị anh ta không cần đi cùng.
"Nếu không xảy ra sự cố bất ngờ thì chuyện tối nay sẽ được giải quyết xong xuôi.
Tạm thời anh không có nguy hiểm đâu.
Nếu đi núi Sư Tử thì hoàn toàn có thể mất mạng."
Cậu Bạch nghe rất lọt tai lời của anh Frankie, nghe vậy thì gật đầu nói: "Vậy tôi không đi."
Hai vệ sĩ vô cùng biết ơn tiễn bọn họ rời đi, cảm thấy vui vẻ vì không cần phải đến núi Sư Tử nữa.
Người lái xe là cô Lan Xuyến.
Ánh mắt của anh Frankie liếc qua hình nộm nguyền rủa trong tay Nhuế Nhất Hòa, hiểu rất rõ cô làm gì nhưng không lên tiếng, chỉ yên lặng nghe nhóm game thủ phân tích thứ tự mất mạng.
Nhóm đầu tiên, vào phó bản trước: Tay sai nhỏ, cậu Bạch.
Nhóm thứ hai, hôm trước: Bảy game thủ cùng lúc quan sát.
Nhóm thứ ba, đêm hôm qua: Trương Căn Miêu, Đan Tiểu Dã và hai anh em nhà họ La.
Nhóm thứ tư, rạng sáng hôm nay: Video lan truyền.
Sáu giờ sáng hôm qua, nhóm thứ hai bị tập kích, Tiểu Đậu chết.
Buổi chiều, tay sai nhỏ trong nhóm đầu tiên bị tập kích và chết.
Lão đại trong nhóm thứ hai chết oan uổng.
Cậu Bạch vốn phải bị tập kích lại sống yên lành, còn may mắn được bỏ qua.
Hôm nay, nhóm bị tập kích trước là nhóm thứ ba.
Trương Căn Miêu chết khi bị tập kích và biến thành quỷ giả vờ làm người sống.
Video lan truyền rằng ma nữ tìm mục tiêu mới, nhóm game thủ tạm thời an toàn.
Vậy cậu Bạch được bỏ qua thì sao?
Đan Tiểu Dã không hiểu hỏi: "Chẳng lẽ ma nữ đối xử đặc biệt với anh ta là vì anh ta có tiền ư?"
Nhuế Nhất Hòa bỗng nhiên cảm thấy nguyền rủa nhằm vào cậu Bạch nên là một nghèo hai túng, phá sản làm ăn mày mới đúng.
Anh Frankie lên tiếng nhằm cứu vãn giá trị quan của nhóm game thủ.
"Một nguồn phát tán video khác là điện thoại của cậu Bạch.
Chính cậu Bạch đã gửi video cho Trương Căn Miêu, nhưng bản thân anh ta lại không biết."
Điều thú vị là cậu Bạch không được bỏ qua, mà anh ta cũng bị ma nữ tìm đến nơi.
Tuy nhiên bởi vì lý do nào đó nên ma nữ không gϊếŧ anh ta, mà dùng điện thoại của anh ta gửi một tấm bùa đòi mạng cho "người yêu cũ", sau khi xác định "người yêu cũ" bị đánh dấu thành công thì tiện tay lan truyền video.
Còn về lý do nào đó thì Nhuế Nhất Hòa đoán rằng số lượng người đã gϊếŧ