Thấy La chấp sự nhất định không muốn nói, đồng thời bản thân đã đạt được mục đích khi đến Kinh Thiên Thương Hội rồi, Độc Cô Yên Lan cảm thấy mình cũng đã không nên ở lại nơi đây nữa rồi.
Nàng vội hướng La Lão nói:
“La tiền bối, đã như vậy Yên Lan không ở nơi đây lâu thêm nữa, vãn bối phải quay trở lại chiến trường thông tri tin vui này đến các vị nguyên lão và hai cái viện trưởng còn lại nữa”.
Nghe những lời này của Yên Lan Viên Trưởng, La chấp sự cũng không có nói gì thêm, sau đó vội đứng lên đưa nàng ra cửa của Kinh Thiên Thương Hội.
Khi đến nơi La Lão mới cất lời:
“Lão phu thân còn nhiều việc không thể tiễn xa hơn được nữa”.
Độc Cô Yên Lan cũng nhanh chóng đáp:
“Ngài tiễn đến nơi đây là quá nể trọng vãn bối rồi, không cần phải xa hơn đâu, Yên Lan cũng xin phép cáo từ tiền bối tại đây”.
Nhìn thấy La chấp sự gật đầu xong, nàng đã ngay lập tức phá không gian, cao tốc nhất có thể trở về khu nghỉ ngơi của các nguyên lão, để thông báo tin vui này.
“----”
Cùng thời điểm Yên Lan Viện Trưởng trở về chiến trường.
Thì ở sâu bí cảnh Long Đại, Long Nhi, Long Tam, Long Tứ và Long Ngũ hiện đang ở cùng một chỗ với nhau, vẫn tại tổng kết nguyên nhân tại sao bại trong lần giao phong này với phe nhân loại.
Chúng nó nào biết đâu, với sự xuất hiện của song thân của Tố Tố thì chiến cục đã được định rồi, đằng nào thì bọn nó cũng phải thất bại mà thôi.
Sau một hồi lâu thảo luận, Long Đại đã tổng kết ý kiến xong, hướng nhị đệ, tam muội tứ muội, ngũ đệ của mình nói:
“Trận chiến này chúng ta thất bại là có hai nguyên nhân chủ yếu.
Một là, do chúng ta vừa phá trận pháp xông ra, phe nhân loại đã có sự chuẩn bị trước, triệt để khống chế chiến lực đỉnh thiên của bầy đàn chúng ta.
Hai là cái đệ thập hồn kỹ Hùng Tráng Thần Khúc của cái nhân loại kia tăng phúc và áp chế quá khủng bố, dẫn đến phe ta triệt để rơi vào thế bất lợi.
Trực tiếp để chúng ta bại trận chính là một kích cuối cùng của kỹ năng kia, đã làm gần như toàn bộ tộc ta chịu thương”.
Nghe xong những gì Long Đại giảng, Long Tam không chờ được nữa hướng đại ca của mình hỏi.
“Vậy huynh có biện pháp đối phó chưa?”
Nghe được câu hỏi của tam muội, Long Đại suy nghĩ một thoáng rồi trả lời.
“Biện pháp ta đã có rồi, nếu lần này phe nhân loại tiếp tục dùng trận pháp ngăn chặn lối ra nữa, muội cùng nhị đệ và ta vẫn tiếp tục công phá nó.
Nhưng lần này khác ở điểm là khi trận pháp ấy gần phá diệt, chúng ta sẽ để tộc nhân cửu cấp thập cấp thay vào vị trí của tam muội và nhị đệ.
Tránh để phe nhân loại khống chế toàn bộ như lần trước nữa.
Còn một kích cuối cùng của cái đệ thập kỹ năng kia, ta đoán nó cần thời gian tu lực mới sở hữu được uy năng cường đại như thế, hơn nữa dùng xong còn phải chịu phản phệ vô cùng to lớn.
Nếu lần sau thấy nhân loại kia mở ra Hùng Tràng Thần Khúc chúng ta sẽ chạy ngược vào trong bí cảnh, nàng dừng lại chúng ta lại xông ra, cứ như thế đánh tiêu hao chiến với đám nhân loại ti tiện kia”.
Nghe xong biện pháp của Long Đại, bốn cái Phệ Thiên Thần Long còn lại đều tỏ ý đồng tình, không ai phản bác.
Tiếp đó Long Đại hướng Long Tứ hỏi:
“Tứ muội tình hình không phục thương thế của tất cả tộc nhân sao rồi?”
Nhận được câu hỏi của đại ca mình, Long Tứ vội vàng đáp:
“Tình hình của tất cả hiện đang rất khả quan, chỉ cần hai ngày nữa là toàn bộ tộc nhân của chúng ta khôi phục hoàn toàn rồi, có thế xông ra đại chiến với đám nhân loại kia một lần nữa”.
Nghe tứ tỷ của mình nói xong, hai mắt Long Ngũ đã sáng rực rồi, hô to lên:
“Xông ra, xông ra giết hết đám nhân loại kia, biến chúng làm thức ăn mỹ vị cho bầy