Biết được yêu cầu của nhiệm vụ tiếp theo mình phải cần làm, Vũ Thiên vội hướng Tiểu Linh hỏi:
“ Nhiệm vụ yêu cầu ta tiến về ‘ Đào Hoa Đảo’ mà ở đây không có chủ đảo như Bạch Liên Quần Đảo làm sao ta có thể rời đi nơi này”.
Nghe thấy câu hỏi của hắn, Tiểu Linh nhẹ nhàng đáp:
“ Theo như thông tin từ hệ thống cho biết thì, tại bất kỳ chi nhánh nào của Kinh Thiên Thương Hội đều có truyền tống trận đến các đảo còn lại, ký chủ nên tìm đến La chấp sự nhờ đến sự giúp đỡ của chi nhánh ngài ấy quản lý”.
Nghe thấy lời nói của Tiểu Linh, Vũ Thiên dự định tìm đến La chấp sự ngay lập tức, nhưng khi ra khỏi Vạn Linh Châu, thì lúc này trời cũng đã tối rồi, hắn quên rằng mình hấp thu hai viên thiên phú kỹ năng thạch cũng đã tiêu tốn hơn năm sáu canh giờ. Vũ Thiên cũng đành thôi, leo lên giường của khách điếm ngủ một giấc thật say ( từ lúc gia tộc bị diệt đến giờ hắn có được giấc ngủ nào đâu).
Sáng hôm sau, lúc trời còn chưa sáng hẳn Vũ Thiên cùng Uyển Nhi đã tìm đến Kinh Thiên Thương Hội. Tuy trời chưa sáng hẳn nhưng đã có rất nhiều thiên phú tu sĩ ra ra vào vào thập phần náo nhiệt. Khi hai người tiến vào cửa thì Tố Tố cũng đã thấy hai người nàng vội vàng đi đến lễ phép đạo:
“ Không biết hôm nay hai vị quý khách đến thương hội chúng ta sớm như vậy có chuyện gì hay không”.
Vũ Thiên cũng mỉm cười chào hỏi hướng về nàng nói:
“ Tại hạ có một chút việc cấp bách cần tìm đến La chấp sự, cảm phiền Tố Tố cô nương thông chi một tiếng”.
Nghe thấy Vũ Thiên có chuyện gấp gáp nàng vội vàng dẫn hai người vào một gian phòng sang trọng mời nàng và hắn ngồi hướng về hai người đạo:
“ La chấp sự vì việc đấu giá hôm qua có chút mệt mỏi nên giờ này chắc còn chưa tỉnh giấc, thương hội cũng có một ít trà ngon mời hai vị thưởng thức, Tố Tố sẽ đi gọi chấp sự”.
Sau khi nàng rời đi, có một tiểu mỹ nhân khác tiến vào gian phòng này trên tay nàng lúc này mang theo hai chén trà, sau khi đặt trà lên bàn cho Vũ Thiên và nàng cũng đã rời đi. Rất nhanh La chấp sự cũng đã vào đến, tuy trên vẻ mặt Lão La còn chút mệt mỏi nhưng vẫn hướng hai người tươi cười hỏi:
“ Tiểu hữu, mới sớm đã tìm đến lão phu không biết có chuyện gấp gì?”
Vũ Thiên tươi cười gật đầu hướng La lão đáp:
“ Tiểu hữu có chút việc cấp bách, muốn rời khỏi Huyền Vũ Sơn Lâm Đảo đến Đào Hoa Đảo vãn bối biết được thương hội có truyền tống trận đến các đảo còn lại thuộc Thiên Phú Vị Diện nên đến đây nhờ giúp đỡ”.
La chấp sự vẫn cười tươi rói đáp lời:
“ Tưởng việc gì khó, chuyện này lão phu có thể giúp tiểu hữu được, chẳng giấu gì tiểu hữu ta và Tố Tố sau khi hoàn thành đấu giá hội tại nơi đây cũng sẽ rời đi đảo này và cũng có cùng mục tiêu với hai người. Truyền tống trận sẽ được mở vào trưa nay sau khi lão già ta hoàn thành công tác thống kê sau buổi đấu giá, nên lão phu mạn phép mời giữ hai người trẻ tuổi ở lại thương hội thưởng trà, phục dụng điểm tâm chờ đến lúc truyền tống trận mở ra”.
Nhận được câu trả lời từ La Chấp Sự, Vũ Thiên cũng đã yên tâm hơn phần nào dùng ánh mắt cảm kích nhìn về La Lão nói:
“ Vậy vãn bối xin phép làm phiền tiền bối cũng như Kinh Thiên Thương Hội”
Thấy mọi truyện cũng đã xong lúc này La lão rời đi, một lúc sau thì điểm tâm cũng đã được dọn lên cho hai người. Trong lúc chờ đợi truyền tống trận mở ra không có việc gì làm nên Vũ Thiên đã gọi Tiểu Linh để hỏi về hai kỹ năng mới của mình. Mới sáng đã bị chủ nhân gọi trong vẻ mặt của Tiểu Linh có đôi chút bất mãn nhưng nàng vẫn tích cực giảng giải cho ký chủ của mình:
-Thiên Phú Cửu Cấp: Tuyết