Sau khi Tiểu Linh nói xong, bốn người La Lão đã được đôi phu phụ ấy đưa vào một phòng khách của trang viên ấy. Người nam trong đôi phu phụ hướng La chấp sự hỏi:
“ Không biết hai vị tiểu hữu này là ai thưa chấp sự”
La Lão hướng về đôi phu phụ ấy trả lời:
“ Tiểu công tử này là Vũ Thiên, còn vị tiểu cô nương này là”.
Nói đến đây ông ấy không biết nói gì vì khi giao lưu cùng Vũ Thiên, hắn cũng không nhắc đến phương danh của nàng. Thấy La Lão dừng giảng đạo hắn cũng biết rằng mình không có nhắc tên của nàng cùng vị tiền bối này nên Vũ Thiên vội tiếp lời:
“ Nàng tên Đông Phương Uyên ta thường gọi nàng là Uyển Nhi, nàng cùng ta là đạo lữ”.
Đôi phu phụ cũng giới thiệu danh tính cho hắn biết, người nam nhân tên là Dương Tuấn còn người nữ tên là Mộ Dung Nguyệt. Hai người là cung phụng của Kinh Thiên Thương Hội ngày thường không có việc gì thì sẽ ở trang viên này, còn nếu như chi nhánh thương hội ở Đào Hoa Đảo tiếp nhận vật phẩm cao cấp hai người sẽ tọa trấn nơi thương hội.
Sau khi đàm đạo một hồi Vũ Thiên cùng Uyển Nhi đã rời khỏi trang viên tiến về bờ biển tìm kiếm mục tiêu mà nhiệm vu ban bố ‘ Trục Tử Chương Ngư’ ( là yêu thú giống con bạch tuộc màu tím tinh thông không gian hệ cũng như sinh mệnh hệ). Trên đường đi hắn cũng đã biết rằng, mục tiêu thường xuất hiện tại bãi đá gần bờ biển để săn nhất cấp yêu thú ‘ Đại Thạch Giải’( là yêu thú giống con cua đá khổng lồ tinh thông thổ hệ) từ một người ngư dân. Ông ấy cũng cho Vũ Thiên biết nó rất khó săn bắt vì sức khôi phục và sự tinh ranh của nó.
Rất nhanh hai người đã tìm thấy mục tiêu của nhiệm vụ, đang dùng những xúc tua của mình trèo lên phiến đá chuẩn bị tập kích một con ‘ Đại Thạch Giải’. Vũ Thiên không nói không rằng gì, mở ra lĩnh vực của mình đóng băng một trăm mét mặt biển tránh cho mục tiêu chạy trốn ( với tu vi hiện tại của hắn lĩnh vực sẽ duy trì được năm phút, phạm vi là một trăm mét và đóng băng một mét mặt biển). Thấy ở đâu tự nhiên chui ra hai nhân loại làm con mồi của nó chạy mất, đôi mắt của ‘ Trục Tử Chương Ngư’ cũng đã hóa đỏ nó vội cuốn xúc tua của nó lại giống nắm đấm của loài người, đập xuống lớp băng ngăn cản nó tiến về biển cả dự định bỏ trốn vì nó cảm nhận được khí tức nguy hiểm lúc hai nhân loại này xuất hiện.
Nhưng lớp băng quá dày nó không phá được, khiến nó càng phát cuồng hơn hướng hai xúc tua đã cuộn lại đánh về phía hai người, những xúc tua còn lại của nó cũng không ở không quật loạn xạ về hai người, nàng thì nhẹ nhàng thoát đi. Còn Vũ Thiên thì phải thi triển cố định hai cái xúc tua của nó vào những phiến đã, ngưng tụ < Băng Không Kính> để chặn những đòn tấn công của nó về phía hắn và vận dụng cả Băng Phi Vũ của < Lạc Tiên Vũ > nhưng cũng không làm gì được nó.
Cảnh tượng giao đấu của Vũ Thiên và nó tuyết vũ ngập trời, mỗi lần tiếng kính vỡ vang lên là một lần xúc tua của Chương Ngư bị hắn đóng băng phá vỡ, những cánh hoa anh đào theo gió tiếng vào phạm vi của trận đấu như làm tăng thêm chiến lực cho đôi bên.
Năm phút dần trôi qua linh lực của Vũ Thiên cũng đã cạn dần, trong khoảng thời gian này hắn không biết đã đóng băng phá nát xúc tua của bao