Nghe được yêu cầu của Tố Nhi, Vũ Thiên để nàng ngồi dậy trước côn thịt uy mãnh của bản thân, chỉ vào nó và nói:
“Nàng dùng lưỡi cuả mình liếm xung quanh, rồi dùng miệng của mình mút lấy nó”.
Nghe theo lời của Vũ Thiên, Tố Tố ngại ngùng để đầu lưỡi mình chạm nhẹ vào tiểu huynh đệ của hắn, sau đó nàng không ngừng liếm bên dưới rồi đến bên trên côn thịt của nhân vật chính, tay của Tố Nhi còn đôi lúc nghịch đôi hòn bi của hắn, sau đó nàng thoáng dừng lại hỏi:
“Thiếp làm như vậy có đúng không chàng?”
Vũ Thiên sướng khoái trả lời:
“Tiếp tục đi nàng, rất đúng rất đúng”
Thấy sự thỏa mãn xuất hiện trên nét mặt của người nam nhân của bản thân Tố Nhi càng thêm ra sức.
Nàng lấy hết dũng khí của mình, mút lấy đầu quy của nhân vật chính, sau đó dùng miệng mình ngậm toàn bộ côn thịt của Vũ Thiên vào trong.
Tố Tố không ngừng để tiểu huynh đệ của nhân vật chính ra vào trong miệng của mình, lúc côn thịt tiến sâu nhất có thể vào tận họng của nàng.
Vũ Thiên thật sự không hiểu tại sao Tố Nhi có thể để cho long căn của mình sao sâu như thế mà không bị sặc, chắc là do bản năng của con cái đi…
Trong sự kích thích đến tột độ Vũ Thiên một lần nữa đè Tố Nhi nằm xuống giường, úp mặt mình vào âm động của Tố Tố, không ngừng để cái lưỡi của mình ra vào u cốc của nàng.
Lúc này hai người đang ở trong tư thế song tu sáu mươi chín, tuy đang ngậm lấy côn thịt của Vũ Thiên, nhưng nàng vẫn phát ra những âm thanh vô nghĩa vì cảm giác sung sướng như tiên mà nhân vật chính của chúng ta mang lại:
“Xoạt xoạt, chụt chụt
Ưm ưm ưm”.
Trong tư thế này, rất nhanh chỉ sau năm phút Tố Tố đã đạt được cực khoái lần đầu tiên trong đời mình, dịch thủy của nàng được đôi cánh hoa dọc của mình bắn ra tứ phía, làm ướt cả khuôn mặt của nhân vật chính.
Vũ Thiên biết, đã đến lúc cho côn thịt của mình vào u cốc của nàng rồi, hắn rút tiểu huynh đệ của mình ra khỏi miệng của Tố Tố, sau đó để Tố Nhi ngằm ngữa ra, tách hai chân nàng ra rông nhất có thể, sau để đầu quy của mình cọ xát hai cánh hoa của nàng.
Lúc này Tố Tố còn đang lim dim đôi mắt, hưởng thụ lấy cảm giác của lần đầu lên mây nào đâu để ý đến động tác của nhân vật chính, sau khi để tiểu huynh đệ của mình được bôi trơn bằng một ít dịch thủy còn sót lại trên đôi cánh hoa.
Rồi Vũ Thiên nhắm thật chuẩn vị trí, cong hông đẩy một cái thật mạnh, côn thịt của hắn đã ngây lập tức phá đi lớp màn mỏng của Tố Nhi tiến vào nơi tận cùng u cốc của nàng, tiểu huynh đệ của nhân vật chính đang bị từng thớ thịt của âm động trinh nguyên của Tố Tố xiếc thật chặc, khiến hắn kén một chút nữa không kiềm chế được bản thân mình…
Tố Nhi đang ngất ngây trong cảm giác lên mây, đột nhiên hét lên một tiếng khi côn thịt của Vũ Thiên phá đi lớp màn mỏng của bản thân:
“Á, thiếp đau, chậm thôi chàng”.
Nghe thấy tiếng kêu của Tố Tố, Vũ Thiên cũng chỉ để tiểu huynh đệ của mình nằm yên trong âm động của nàng, lúc này tại nơi hai người kết hợp một dòng huyết đã chảy ra nhuộm hồng cái chăn màu trắng của quán trọ.
Ngay lúc này trạng thái Long Phượng Song Tu của Vô Hạn Công Pháp Long Phượng Song Tu Kinh được kích hoạt, giúp Tố Tố trong nháy mắt sở hữu được lĩnh vực đầu tiên cho bản thân (dưới trạng thái này thiên phú tinh thần bát cấp của nàng tấn thăng cửu cấp), đồng thời thiên phú thứ ba cũng được mở ra cho Tố Nhi.
Một bộ phận của Vô Hạn Công Pháp là Phượng Linh Quyết cũng được khắc vào trong tâm trí của Tố Tố, cảm nhận được biến hóa trên bản thân mình, Tố Nhi không khỏi kinh hô:
“Công pháp của chàng thật nghịch thiên, vậy mà vậy mà…”
Vũ Thiên nhẹ giọng nói:
“Bỏ qua chuyện đó đi nàng, chúng ta tiếp tục song tu, sau khi kết thúc ta sẽ giải thích cho nàng”.
Nhân vật chính của chúng