Nghe thấy số linh thạch nhân vật chính muốn đánh cược, bình luận viên Mi Mi ngay lập tức đã đi lấy nhẫn trữ vật đặt cược cho Vũ Thiên.
Nghe thấy cuộc đối thoại giữa hắn và Mi Mi, thánh nữ Mỹ Linh Lung đã không kiềm được tính háo thắng của mình hét ầm lên:
“Tên tiểu bạch kiểm kia người chắc thắng chúng ta hay sao, mà lại dám đặt nhiều linh thạch như vậy (phải biết là thánh nữ như nàng hai năm mới gom đủ số linh thạch đó a)”
Nhân vật chính không lạnh không nhạt đáp lời nàng:
“Linh thạch là của ta nha, có rất nhiều muốn dùng thế nào là quyền của bản thân ta, liên quan gì đến cô?”
Mỹ Linh Lung tiếp tục nói:
“Ta chỉ không muốn ngươi mất linh thạch một cách vô ích mà thôi, nếu như ngươi chắc thắng như vậy có dám cược một ván cùng ta không”.
Vũ Thiên cười nham hiểm hỏi lại:
“Thánh nữ muốn cược như thế nào đây?”
Linh Lung tự tin đáp:
“Ngươi thua ta muốn ngươi đưa cho ta gấp đôi số linh thạch mà ngươi… còn nếu ngươi thắng thì…”
Nhân vật chính nhanh chóng vấn:
“Thì làm sao...?”
“Thì ta sẽ trở thành nô lệ của ngươi, tùy ngươi muốn làm gì làm”.
Nói xong nàng biết mình lỡ lời rồi, nhưng ngại về mặt thân phận của mình thánh nữ cũng không có rút lại lời nói…
Vũ Thiên cũng biết nàng vì máu nóng xong lên đầu, nên mới nói ra những lời nhưng thế.
Sau đó cũng quét mắt đánh giá Mỹ Linh Lung một vòng, rồi lại lên tiếng:
“Không được chúng ta đổi lại tiền cược đi, cô là thánh nữ nếu làm nô lệ của ta có điểm không thích hợp.
Như thế này nhé, nếu tầng hai thắng ta sẽ đưa cố tám mươi nghìn vạn trung phẩm linh thạch (hắn lúc đầu không còn đủ linh thạch sau khi nói là đặt cược bốn mươi nghìn vạn với Hoang Vu Đại Đấu Tràng, nhưng may mắn thay lần này Tố Nhi đã mang theo toàn bộ tài sản trong nhẫn trữ vật, nàng đã ra hiệu ủng hộ hắn tham gia lần cược này với cô thánh nữ kia”.
Còn nếu như tầng hai thua, ta không muốn Thành Nữ Linh Lung làm nô lệ cho mình, nhưng ta lại muốn hai nữ Khuynh Thành và Khuynh Quốc gia nhập tông môn của ta có được hay không?”
Mỹ Khuynh Thành đã thay thánh nữ của tộc mình đáp ứng, nàng nói:
“Được, hai tỷ muội ta đồng ý với đổ ước này với ngươi”.
“Hảo, vậy mọi người có mặt tại nơi đây sẽ làm chứng cho lần cược này của song phương chúng ta”.
Nói xong một nụ cười đắc thắng đã xuất hiện trên khóe môi của nhân vật chính, vì khi Khuynh Thành xác nhận đồng ý, Tiểu Loli đã cho Vũ Thiên biết tầng bốn của Hoang Vu Đại Đấu Tràng được xây dựng dưới lòng đất với độ sâu ít nhất là hai nghìn mét, hắn có thể triển khai ra một thủ đoạn chân chính của bản thân mình.
Lúc này Mi Mi cũng đã trở lại, đưa vào tay Vũ Thiên một chiếc nhẫn đặt cược, sau khi hắn bỏ bốn mươi nghìn vạn trung phẩm linh thạch vào đó xong, nàng đã giúp hắn đưa vào hộp cược của tầng một.
Sau đó một vị trọng tài của yêu tộc ở trạng thái bản thể cũng xuất hiện trong sân đấu, dùng giọng ồm ồm của mình nói:
“Lời thừa ta cũng không nói nhiều, mong các ngươi biết tiết chế bản thân một chút”.
Nói nó cũng biến mất vào không gian, kế đến là năm tiếng đếm của Mi Mi:
“Năm, Bốn, Ba, Hai, Một… trận chiến cuối cùng giữa tầng một và tầng hai chính thức bắt đầu”.
Vừa mới vào trận Vũ Thiên đã ra hiệu với hai người nữ nhân của mình, cố gắng lui nhanh nhất có thể về hướng rìa của sân đấu, hắn biết khi thi triển ra thủ đoạn này sẽ ảnh hưỡng đến các nàng a.
Đồng thời hắn cũng muốn dừng phương thức lấy một đánh tam trả ngược lại cho thánh nữ của Xà Nhân Tộc.
Biết hắn có hai cái lĩnh vực, Mỹ Linh Lung biết mình dù cũng có tam tuyệt thiên phú cũng không thể đấu lại nhân vật chính.
Nếu hắn đã cậy mạnh, thì nàng cũng không ngại lấy nhiều đánh ít, thế là thánh nữ cùng hai tỷ muội Khuynh Thành và Khuynh quốc ngay lập tức xông về phía Vũ Thiên.
Khoảng cách của hai bên rất nhanh được rút lại chỉ còn là năm mươi mét, bỗng nhiên dị biến phát sinh, một cái băng lĩnh vực