Người đàn ông lắc chiếc ly trêи tay và quay mặt lại chăm chú nhìn cô.
Cô mới vừa tắm xong, mái tóc dài chưa được sấy khô, trêи vai còn ướt, trêи người mặc một bộ áo choàng tắm màu trắng, ánh sáng ấm áp của ngọn đèn chiếu xuống làm gò má của cô ánh lên màu vàng nhạt dịu dàng.
Áo choàng tắm chỉ là một nút thắt lỏng lẻo, bởi vì động tác khoanh tay của cô, cổ áo càng ngày càng tách ra hai bên, hai xương vai xanh nửa lộ ra, giữa cổ áo hiện lên một màu trắng dụ hoặc, rồi hướng xuống, lộ ra một cái bóng khiến người ta không thể ngừng liên tưởng.
Anh chợt cảm thấy môi hơi khô.
Để dành ra thời gian một tuần đi cùng mẹ con bọn họ, mấy ngày nay ngày nào anh cũng tăng giờ làm việc đẩy nhanh tốc độ, hôm nay cả ngày đều bận rộn, thẳng đến tối cuối cùng mới nhàn hạ rảnh rỗi.
Ngay khi anh được rảnh rỗi, người phụ nữ này xuất hiện ở trong đầu anh như một lời nguyền vậy.
Anh muốn gặp cô ấy.
Cho nên anh gọi cú điện thoại kia, nhưng nghe giọng cô cũng vô dụng, anh vẫn muốn gặp cô.
Ý nghĩ đó mạnh đến mức như ngọn lửa thiêu đốt tim phổi của anh, khiến anh đứng ngồi không yên, thôi thúc anh nửa đêm phải ra ngoài, đi qua gần hết nửa thành phố, leo bốn tầng cầu thang để đến gặp cô.
Bây giờ khi nhìn thấy cô, anh mới hiểu được mình thực sự muốn gì.
Đặt ly xuống, anh duỗi tay ôm eo cô, cánh tay hơi dùng sức kéo cô vào trong lòng.
"Này.
.
"Cô giãy dụa cũng không thoát ra được nên giơ tay đánh trả.
Người đàn ông nắm lấy cổ tay cô và thuận thế kéo cô qua.
Cô nhấc chân đá tới, anh lùi lại phía sau tránh né, eo đập vào bàn ăn, rượu đỏ trong ly rung lắc dữ dội, chai rượu rơi xuống lăn về phía cạnh bàn.
"Chết tiệt!"Tiến lên một bước, cô đưa tay bắt lấy chai rượu đang lăn đến bên cạnh bàn.
Không đợi cô có thể đứng vững, người đàn ông đã nắm lấy bả vai cô xoay người cô lại, dùng hai tay ôm eo cô và nhẹ nhàng nâng cô lên, sau đó đặt cô xuống bàn ăn.
"Hoàng Phủ Quyết!" Cam Viện dùng chai rượu để trước mắt anh "Đây là cơ hội cuối cùng, nếu như anh còn dám đụng.
.
"Từ "Tôi" còn chưa nói