Chai rượu rơi xuống, rượu tràn ra khỏi miệng chai, tràn ra mặt bàn, chảy dọc theo mép bàn xuống đất.
Trong không khí có mùi rượu, hòa cùng hơi thở của trêи người cô khiến người ta say mê.
Qua lớp áo choàng tắm mềm mại, anh cảm nhận rõ ràng sự mềm mại và nhiệt độ từ cơ thể cô.
Trong đầu, bất giác nhớ tới chuyện điên cuồng sáu năm trước, nhớ tới trải nghiệm tuyệt vời kia, nhớ tới nụ hôn lúc đó.
.
Hơi thở của người đàn ông càng trở nên nặng nề hơn, theo bản năng cơ thể của người đàn ông nổi lên sự kϊƈɦ thích.
"Anh điên rồi, buông ra!"
Cam Viện vươn tay nắm lấy bả vai anh, dùng sức kéo một cái.
Nút áo sơ mi của anh đứt ra, rơi xuống bàn và dưới đất, chiếc áo sơ mi vốn đã lỏng lẻo lập tức liền bị cô kéo bung xõa hết ra.
Hơi thể của người đàn ông nặng nề, trong giây lát bị phân tâm.
Nhân cơ hội này, Cam Viện giật mạnh lòng bàn tay và rút ngón tay ra, nắm lấy vai và đẩy người đàn ông ra khỏi người mình.
Bị cô đẩy lùi lại hai bước, người đàn ông nhìn chằm chằm vào cô với ánh mắt nóng rực.
Cảm thấy tầm nhìn của đối phương khác thường, Cam Viện vô thức liếc nhìn mình và nhìn thấy mình nửa thân bị lộ ra, cô giật mình tim đập nhanh, vội vàng giơ cánh tay trái lên kéo áo choàng tắm lại lên vai.
"Tôi bảo anh cút, anh có nghe thấy không?"
Hoàng Phủ Quyết đứng yên, vẫn không nhúc nhích, đôi mắt xanh biếc thâm trầm nhìn chăm chú vào mắt cô.
"Cam Viện, làm người phụ nữ của anh!"
Người phụ nữ này, anh muốn là của riêng anh, ở bên cô mỗi ngày, miễn là mỗi lúc anh muốn, anh đều có thể nhìn thấy cô, hôn cô, chạm vào cô.
.
muốn làm tất cả mọi chuyện với cô.
Cô thở hổn hển, lồng ngực đập lên đâp xuống.
"Nằm mơ!"
Người đàn ông nhìn chăm chú vào mặt cô "Anh là nghiêm túc.
"
"Liên quan gì tới tôi?" Cam Viện nhìn thẳng vào mặt anh, nói từng chữ, "Tôi, từ, chối!"
Anh liếc mắt, "Lý do?"
"Lý do?" Cô chế nhạo, "Hoàng Phủ Quyết, anh thực sự là tự luyến, anh cho là phụ nữ trêи toàn thế giới sẽ yêu anh sao?"
"Tôi không có hứng thú đến