Cô không hiểu anh phải giấu cô làm gì, để cô không nhòm ngó tài sản của gia đình anh, hay là vì anh muốn giao căn nhà cho Khương Như Nhân thiết kế.
Nếu như là vế trước thì thôi đi, nhưng nếu là vế sau, vậy thì cô thật sự không chấp nhận được.
Anh rõ ràng biết nhà họ Khương suýt nữa lấy mạng cô, còn ân oán của cô với Khương Như Nhân chính là đến chết mới ngừng.
“Dù cho có cũng chẳng sao, tôi cũng không đòi anh phải để cho tõi thiết kế nhà.
” Cô nửa đùa nửa thật nói.
“Tôi nói không có chính là không có.
” Hoắc Hử dứt khoát đáp.
Khương Khuynh Tâm nắm chặt đũa, đổi chủ đề khác, “Vậy gần đây…anh có phải tham gia lễ gì không, có thiếu bạn nữ đi tham gia cùng không….
”
“Không thiếu.
” Những người ở Đồng Thành này thân phận khá thấp, căn bản không đáng để anh hạ mình đi tham gia.
Khương Khuynh Tâm: “…Được, anh không thiếu, nhưng tôi thiếu.
”
Hoắc Hử để đũa xuống, nhướng mày nhìn thẳng vào cô, “Rốt cuộc cô đang muốn nói gì?”
“Cuối tháng là sinh nhật lần thứ 80 của bà tôi, bữa tiệc sinh nhật đó được tổ chức cùng lúc với lễ đính hôn của Lục Quân Ngôn và Tưởng Như Nhân, tôi không thể không về.
Từ khi còn bé bà đã rất tốt với tôi, anh có nguyện ý đi cùng tôi không?”
Khương Khuynh Tâm dùng cả thể diện đề đánh canh bạc này,
cô ngẩng đầu đầy hy vọng nhìn vào anh.
Hoắc Hử nghĩ một chút liền hiểu mục đích của nhà họ Khương rồi.
“Tôi nhớ là trước khi nhận giấy chứng nhận kết hôn thì tôi có nói sẽ không gặp người nhà cô.
”
“Nhưng dù sao thì anh cũng phải tham dự lễ đính hôn,” cô buột miệng nói ra.
“Sao tôi lại phải đến tham dự?” Hoắc Hử cảm thấy khó hiểu, anh căn bản không quen biết bọn họ.
Khương Khuynh Tâm mở miệng, suýt chút nữa nói ra “Anh không phải là cậu của Lục Quân Ngôn sao?”
Nhưng nếu nói ra lời như vậy, Hoắc Hử có thể sẽ đoán ra cô mang mục đích khác tiếp cận anh, “Bởi vì…bởi vì rất nhiều quyền quý ở Đồng Thành này đều đến tham gia, tôi tường anh cũng sẽ…”
“Xin lỗi nha, mấy trường hợp cấp thấp như vậy tôi không tham gia.
”
Khương Khuynh Tâm:”…”
cấp