“Ly hôn? Tại sao chứ? Tại sao cô lại muốn ly hôn với cậu cả? Cậu cả đối với cô tốt như vậy, cậu ấy thật lòng rất yêu cô mà” Bỗng nhiên thím Lưu cảm thấy bất bình thay cho Phó Quân Tiêu.
“Anh ấy yêu tôi sao? Người anh ấy yêu là Tô Hoài Lan.
Ồ, không phải, là nữ thư ký Lạc Minh Ánh mới đúng.
Dù sao anh ấy cũng yêu rất nhiều phụ nữ.
Thím Lưu, thím cũng đừng lấy tôi ra làm trò cười nữa” Đồng Kỳ Anh cảm thấy khi cô nghe được những lời này như nghe một trò đùa lạnh lùng chẳng buồn cười chút nào.
Thím Lưu trầm tư thở dài, kể lại toàn bộ đầu đuôi sự việc cho cô nghe: “Tô Hoài Lan đã lấy mặt dây chuyền bằng ngọc do cậu cả để lại thay thế cô trở thành vợ chưa cưới của cậu cả.
Trong lòng cậu cả vẫn luôn biết rõ điều đó.
Khi cậu cả phát hiện ra em trai của tôi (quản gia Lưu) đã nhận nhầm người thì cô đã là vợ của cậu hai rồi.
Cậu cả vì để giải quyết sự khó xử giữa cô và cậu ấy mà đã cố ý diễn kịch với Tô Hoài Lan ở trước mặt cô.
Sau đó, cô và cậu hai đi Úc.
Trong ba năm qua, cậu cả thương.
nhớ cô đến nỗi sinh bệnh biến thành bệnh tim.
Ngay cả các bác sĩ cũng nghĩ ra nhiều cách để chữa trị cho cậu cả, nhưng bọn họ đều bó tay không còn cách nào khác.
Cái cô Lạc Minh Anh kia, tôi đã nghe các bác sĩ nhắc tới, thậm chí bác sĩ còn nói muốn dùng người phụ nữ này để chữa bệnh cho cậu cả.
Nhưng tôi cảm thấy dường như cậu cả không hề có cảm xúc đối với người phụ nữ này một chút nào cả.
Quả nhiên tâm bệnh vẫn cần phải dùng thuốc tâm bệnh để chữa.
Từ sau khi cô đến, trên mặt cậu cả đã nở nụ cười nhiều hơn.
Cho nên cô mới là thuốc tim đích thực của cậu cả.
Cô muốn ly hôn với cậu cả, vậy chẳng phải là muốn giết cậu ấy sao?”
"..” Giờ phút này đây, tâm trạng của Đồng Kỳ Anh trở nên vô cùng nặng nề.
“Mợ cả, cô có đang nghe tôi nói gì không?” Thím Lưu vẫn thao thao bất tuyệt, chợt phát hiện trên ống nghe không có âm thanh gì, liền hỏi lại.
Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Đồng Kỳ Anh cảm thấy hỗn độn trong lòng vội trả lời: “Có.
Thím Lưu, tôi không quấy rầy thím nghỉ ngơi nữa.
Tôi cúp máy trước đây”.
“Mợ cả, mợ đang ở đâu vậy? Khi nào mợ về?” Thím Lưu hỏi.
Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Nhưng Đồng Kỳ Anh còn chưa nghe xong câu hỏi của thím Lưu thì đã cúp điện thoại rồi.
Có thật sự là anh cả đúng như lời Thím Lưu nói, có phải vì anh yêu cô mà mới bị bệnh tim hay không?
Cho nên đây chính là lý do khiến Nhiên Hoàng Minh nhìn cô bằng ánh mắt thù hằn như vậy sao?
Lúc này Đồng Kỳ Anh rất bối rối, cô nằm bò lên trên cái bàn gỗ tròn mà không biết phải làm sao cả.
Tại sao, tại sao cô không thể nhìn thấy tình yêu của anh cả dành cho cô từ trên người của anh chứ?
Thành phố Thuận Canh, phòng VIP của trung tâm bệnh viện.
Lạc Minh Ánh ngồi ở mép giường bệnh, đau khổ nhìn Phó Quân Tiêu, người đang tái nhợt trên giường bệnh.
Cô ta được Nhiên Hoàng Minh gọi điện đến để chăm sóc cho anh.
Thật ra không cần Nhiên Hoàng Minh nói thì cô ta cũng sẽ chủ động đến chăm sóc cho anh nếu anh bị ốm.
Một người đàn ông đang yên đang lành, tại sao lại bị tức giận đến mức nôn ra máu và hôn mê bất tỉnh chứ?
Chuyện giữa Phó Quân Tiêu và Đồng Kỳ Anh là cô ta liên tục ép Nhiên Hoàng Minh nên anh ta mới bằng lòng nói cho cô ta biết sự