“Đừng đùa, làm sao có thể!” Đồng Kỳ Anh xua tay phản bác.
Hạ Tỉnh Lung lập tức giựt một sợi tóc trên đầu Đồng Kỳ Anh, đau đến mức Đồng Kỳ Anh phải vào vai Hạ Tỉnh Lung.
“Tôi sẽ đưa tóc của cô cho cái tên Hạ Khiểu Bình đó, để cậu ta mang về làm xét nghiệm quan hệ ruột thịt với chú cửu” Hạ Tỉnh Long cười đắc thắng nói.
Đồng Kỳ Anh nhanh chóng đoạt lại tóc trên tay anh ta.
“Ế? Cô làm gì vậy!” Hạ Tỉnh Lung không khỏi oán trách.
Đồng Kỳ Anh cau mày nói: “Anh không cần phải vẽ thêm chuyện ra đâu!”
“Được thôi!” Nhìn thấy vẻ mặt không vui của Đồng Kỳ Anh, Hạ Tỉnh Lung bèn không giằng co với cô nữa: “Tôi đi trước, cô cứ yên tâm sống ở đây! Nếu có dự án phải thực hiện, tôi sẽ thông báo qua email cho cô.”
“Được!”
“Đây là tiền lương trả trước cho cô, đi mua một cái máy tính xách tay có cấu hình cao về để vẽ bản thiết kế” Hạ Tỉnh Lung nói đâu ra đấy.
Đồng Kỳ Anh gật đầu như gà mổ thóc.
Những ngày sau đó, Đồng Kỳ Anh sống như một trạch nữ.
Mỗi ngày, ngoại trừ việc đi mua thức ăn ở siêu thị ở tầng dưới, cô hầu như không bước ra khỏi bán kính năm dặm quanh đây.
Mặc dù lúc rảnh rỗi, cô rất nhớ anh cả...!Nhưng...
Sau khi xong việc, Đồng Kỳ Anh tắt laptop, đứng dậy đi ra phòng khách, cầm điều khiển trên bàn trà lên, ngồi xuống ghế sô pha, định xem TV một lát.
Cô nhấp vào tất cả kênh một lượt, có nhiều đài đều đang phát sóng lại buổi liên hoan phim quốc tế ngày hôm qua.
Lúc Đồng Kỳ Anh xem được, vừa hay là lúc khai mạc thảm đỏ.
Rất nhiều phóng viên mang theo “súng dài, đại bác” chiếm giữ khu vực ngoại vị thảm đỏ, chụp hình các ngôi sao lớn đến dự liên hoan phim.
Đáng tiếc là Đồng Kỳ Anh không hâm mộ thần tượng, cũng không hứng thú lắm với các ngôi sao trên TV, khi cô định tắt TV, trên màn hình hiện lên phụ đề của nhà tài trợ.
Ba từ Phó Quân Tiêu ngay lập tức thu hút sự chú ý của cô.
Khung hình tiếp theo, Tô Hoài Lan khoác tay Phó Quân Tiêu cùng xuất hiện ở lối vào thảm đỏ, ống kính máy quay cũng đưa theo.
Trên màn hình, chỉ thấy Phó Quân Tiêu trong bộ đồ tây màu trắng được thiết kế riêng và may thủ công, đôi chân thon dài, mỗi bước đi tựa như gió.
Khuôn mặt tuấn tú ấy hiện lên nét cười như có như không, một đôi mắt đen như đá obsidian tỏa ra ánh sáng hút lấy lòng người, đủ để khiến cho các sao nam đến trước và sau thấy tự thẹn không bằng.
Anh không phải là ngôi sao, nhưng bắt mắt hơn cả những ngôi sao.
Còn Tô Hoài Lan đang khoác tay Phó Quân