"Vô liêm sỉ!" Minh Phúc Đạt đột nhiên thở phì phò nói: "Ông nội vì tương lai của cả nhà họ Minh, sao cháu có thể gộp chung ông với một kẻ vô danh như vậy chứ?"
"Cháu biết sai rồi" Minh Tư Thành cụp mắt xuống và khẽ gật đầu thừa nhận sai lầm của mình.
Sau khi hai bên đều quyết định ổn thỏa, nhà họ Phó và nhà họ Minh cùng nhau hẹn thời gian và địa điểm gặp mặt.
Bên phía nhà họ Phú, Phó Hoằng Khôn, mẹ của Phó Quân Tiêu cùng với Phó Quân Tiêu dẫn theo Đồng Kỳ Anh và Nhiên Mộc Miên đến chỗ đó.
Nhà họ Minh, Minh Phúc Đạt đã nghiêm nghị ngồi ở đó, Minh Tư Thành và bố mẹ cũng đã có mặt.
Trong một nhà hàng khách sạn cực kỳ xa hoa sang trọng không còn từ gì có thể diễn tả, trên chiếc bàn xoay điện tử rất lớn là các món sơn hào hải bị, muốn gì có đó.
Một bàn đồ ăn này cũng đã là vài chục vạn tệ.
.
Giờ phút này trong lòng Nhiên Mộc Miên lại cảm thấy đủ loại không vui.
Sao Minh Tư Thành này không ra bài theo quy tắc chứ?
Không phải anh chướng mắt cô sao?
Đáng ra anh phải tạo phản" với ông nội anh, hủy bỏ mối hôn sự này mới đúng!
Nhưng mà hiện tại, Minh Tư Thành lại ngồi đối diện với cô, ngày cả liếc mắt nhìn cô một cái cũng lười.
Trước khi ra khỏi nhà, Nhiên Mộc Miên đã bị Đồng Kỳ Anh lôi kéo cố ý trang điểm nền nã, mặc một bộ váy liền thân bản cao cấp màu vàng nhạt.
Thêm vào đó, bản thân cô bé này lớn lên cũng rất xinh đẹp, làn da trắng sáng sau khi trang điểm lại càng thêm xinh xắn động lòng người.
Cho nên bố mẹ Minh Tư Thành rất vừa lòng với Nhiên Mộc Miên, bất kể là ngoại hình hay là bối cảnh gia đình, đều vô cùng tương xứng với Minh Tư Thành nhà bọn họ.
Quan trọng hơn nữa là Đồng Kỳ Anh và mẹ của Minh Tư Thành là Lâu Giai Lệ vừa gặp đã quen, đã cùng nhau tán gẫu đến "khí thế ngất trời" rồi.
"Tư Thành, nếu con và Mộc Miên đã ăn cơm xong rồi thì con dẫn Mộc Miên đi xem phim, đi dạo chợ đêm gì đó đi.
" Mẹ của Minh Tư Thành Lậu Giai Lệ dặn dò nói.
Đồng Kỳ Anh nhẹ nhàng kéo góc váy của Nhiên Mộc Miên dưới gầm bàn, sau đó dùng ánh mắt ra hiệu cho cô bé ý bảo cô "nghe lời".
Tuy rằng Nhiên Mộc Miên đang mỉm cười, nhưng trong bụng lại ngậm đắng nuốt cay.
Cô đây là thông minh bị thông minh hại đúng không?
Minh Tư Thành chủ động đứng dậy rời khỏi bàn ăn, sau khi Nhiên Mộc Miên cũng đứng dậy theo đi ra, ý cười trên mặt lập tức biến mất sạch.
"Này, lẽ nào không phải anh nên từ chối hay sao?" Nhiên Mộc Miên đuổi theo bước chân Minh Tư Thành, đi song song với anh.
Minh Tư Thành liếc Nhiên Mộc Miên một cái, hỏi lại: "Tôi từ chối cái gì?"
"Đám cưới đó! Không phải anh chướng mắt tôi à? Biết tôi chọn anh, anh nên nói với ông nội anh là anh từ chối, không đồng ý, kiên quyết phản đối chứ!" Nhiên Mộc Miên nghiêm trang nói.
Minh Tư Thành đột nhiên dừng lại, hơi hơi nghiêng người, bộ dạng từ trên cao nhìn xuống, liếc nhìn Nhiên Mộc Miên: "Thì ra cô không chọn năm người anh em của tôi mà đặc biệt chọn tôi, hóa ra là tính