Sau khi Minh Tư Thành nhanh nhẹn đá ra một cước thì lại có thêm hai người đàn ông mặc đồ đen nữa bước ra từ trong bóng tối của con hẻm.
Khi hai người đàn ông mặc đồ đen bị anh quật ngã đứng dậy khỏi mặt đất vì đau đớn thì hai người mặc đồ đen đằng sau lại chuẩn bị tấn công anh.
Đột nhiên âm thanh vù vù vù vang lên bên tai họ.
Ba người áo đen ngã xuống đất, một người hoảng sợ nhìn quanh và thấy tình hình không ổn liền bỏ chạy.
Một tiếng tạch vang lên, dường như có một bóng đen từ trên trời rơi xuống.
Minh Tư Thành sửng sốt, lập tức anh giơ nắm đấm lên tỏ vẻ sẵn sàng nghênh chiến.
“Là tôi” Giọng người phụ nữ rõ ràng và sắc bén vang lên.
Minh Tư Thành nhìn kỹ hơn và nhận ra đó là Bùi Hạ Sênh.
“Không ngờ là anh vẫn chiến đấu rất giỏi đó” Bùi Hạ Sênh nhét súng gây mê trong tay vào ống đựng súng sau thắt lưng, đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên.
“Sao cô lại ở đây?” Minh Tư Thành không khỏi cau mày.
Bùi Hạ Sênh đưa tay ra đặt lên vai Minh Tư Thành rồi vòng qua người anh một cách quyến rũ.
Một đôi mắt màu đào nhìn anh với vẻ cẩn thận dò xét: “Ừ, cũng may là anh không bị thương.
Nếu không tôi sẽ cảm thấy đau lòng lắm”.
Minh Tư Thành nóng nảy hất tay Bùi Hạ Sênh ra, hỏi: “Những người này là do cô kêu tới phải không? Rốt cuộc cô là ai vậy?”
“Không quan trọng tôi là ai.
Điều quan trọng là bây giờ anh đang ở trong tay của những người đó.
Họ muốn bắt anh, có lẽ vì anh chính là hacker C hạng ba trên thế giới.
Dù anh chỉ là xếp hạng hạng ba quốc tế, nhưng đó chính là do anh đã cố tình thua trong trận đấu xếp hạng năm ngoái đúng không? Với thực lực của anh mà xếp hạng nhất cũng không thành vấn đề, tôi nói đúng chứ?” Bùi Hạ Sênh bình tĩnh nói.
“...” Lúc này đôi lông mày của Minh Tư Thành đang nhíu chặt lại và anh chỉ im lặng.
Bùi Hạ Sênh nói tiếp: “Tôi đã nhận được lệnh từ cấp trên.
Nhiệm vụ của tôi bây giờ là phải đích thân bảo vệ anh”
“Không cần” Minh Tư Thành lạnh lùng từ chối.
Bùi Hạ Sênh cười đầy ẩn ý: “Nếu tôi không ở bên cạnh anh, đêm nay đã xảy ra những chuyện như vậy thì chắc chắn sau này cũng sẽ xảy ra loại chuyện này.
Chẳng lẽ anh không sợ bọn họ sẽ ra tay với cô gái nhỏ mà anh thích sao?”
“Nếu bọn họ dám thì nhất định tôi sẽ không tha cho bọn họ” Minh Tư Thành nắm chặt hai tay lại và nghiến răng nghiến lợi nói.
Bùi Hạ Sênh lấy từ thắt lưng ra một chiếc vòng tay thông minh, đưa cho Minh Tư Thành: “Đây là số điện thoại liên lạc của tôi, anh đeo vào đi.
Anh yên tâm, anh không chỉ là người đã cứu mạng tội mà còn là đối tượng mà cấp trên đã đích thân hạ lệnh cho tôi phải đích thân bảo vệ.
Cho nên tôi sẽ không hại anh đâu”
“Tại sao tôi phải tin cô chứ?” Minh Tư Thành liếc nhìn Bùi Hạ Sênh rồi đi thẳng về phía trước.
Bùi Hạ Sênh đi theo bên cạnh Minh Tư Thành và giải thích cặn kẽ từng