Rõ ràng là thao tác cùng một nhân vật anh hùng, nhưng hết lần này tới lần khác ở trong tay Minh Tư Thành, thật sự giống như đột nhiên trở nên lợi hại hơn.
Đầu trọc nhìn đến trợn mắt há hốc mồm.
Không đến mười phút, trò chơi đã kết thúc, bọn họ thắng.
"Ha, người anh em, không tệ, lợi hại lắm! Chơi tiếp một ván nữa đi!" Đầu trọc vỗ vỗ vai Minh Tư Thành.
Minh Tư Thành bình tĩnh nói: "Bây giờ cơ thể của tôi rất không thoải mái, muốn tôi giúp anh thắng cuộc thi xếp hạng, tôi phải nghỉ ngơi cho tốt đã "
Lúc này đầu trọc mới chú ý tới vết bỏng trên bụng Minh Tư Thành, thế là vỗ tay phát một tiếng, ra lệnh cho đàn em đưa Minh Tư Thành đến bệnh viện.
Aubrey không nhịn được mở miệng, cực kỳ oan ức hỏi: "Lão đại, anh cứ như vậy mà thả nó đi sao? Cơn giận của em còn chưa tan mà!" "Có chừng có mực đi! Dù sao nó cũng là người của ông George!" Tên đầu trọc hiểu chuyện hơn hẳn.
Lúc Minh Tư Thành bị đưa đi, thời điểm anh đi ngang qua Aubrey, trong mắt của anh lộ ra sát khí.
Chẳng hiểu sao Aubrey cảm thấy không rét mà run.
Đầu trọc tự mình tiễn Minh Tư Thành lên xe, trước khi lái xe đi, anh ta đè vai Minh Tư Thành, xoay người uy hiếp nói bên tai anh: "Ranh con, sau khi trở về, giữ kín miệng một chút."
Minh Tư Thành không lên tiếng, chỉ lãnh đạm lườm đầu trọc một cái.
Cửa xe vừa đóng, Minh Tư Thành theo xe rời đi.
Đến bệnh viện điều trị, lấy thuốc, khi trở về căn hộ thì trời đã rạng sáng.
Minh Tư Thành nằm trên giường, thật lâu vẫn không ngủ được.
Trong đầu anh không còn nghĩ đến chuyện yêu đương trai gái với Mộc Miên, mà là làm thế nào để mình trở nên mạnh mẽ nơi đất khách quê người, không bị kẻ khác ức hiếp.
Ngày hôm sau, Janna lại tiếp tục đeo bám bên cạnh Minh Tư Thành, nhưng anh vẫn xem cô ta như không khí.
Sau khi tan học, Janna được đưa đón bằng ô tô riêng, mà Minh Tư Thành thì phối hợp đi bộ trở về chung cư.
Anh vừa về tới phòng đã nhìn thấy tên đầu trọc miệng ngậm xì gà tối hôm qua đi ra hành lang.
Xem ra, anh ta đã chờ rất lâu.
Đầu trọc đi đến trước mặt Minh Tư Thành, kẹp điếu xì gà trong hộp vào giữa các ngón tay rồi đưa cho Minh Tư Thành.
Minh Tư Thành không chút do dự tiếp nhận điều xì gà, cách hai ngón tay, nhét vào trong miệng hung hăng hít một hơi.
Anh vừa phun ra một vòng khỏi vừa trả lại xì gà cho tên đầu trọc.
Đầu trọc nhếch miệng cười một tiếng, đưa xì gà lên miệng nói: "Anh giúp tôi đánh xếp hạng thăng lên cấp cao nhất, về sau tôi bảo kê anh ở khu này!" "Tôi không cần anh bảo kê." Minh Tư Thành rét lạnh lạnh từ chối.
Đầu trọc thấy được vẻ oán hận trong mắt Minh Tư Thành, sâu xa nói: "Nếu đã như vậy, chúng ta làm một cuộc giao dịch đi!"
Hai người ngầm hiểu lẫn nhau.
Minh Tư Thành nhếch môi cười một tiếng: "Đừng hối hận."
Đầu trọc cười vươn nắm đấm về phía Minh Tư Thành, Minh Tư Thành cũng đưa tay tới gần.
Ban ngày