Tin tức lan ra rất nhanh, chưa đến mấy tiếng đồng hồ, toàn bộ người dân Giang thành đều biết được Kiều gia có một vị tiểu thư đã được giấu suốt hơn hai mươi năm, ai cũng tò mò xem chân dung của cô như thế nào và lý do tại sao đến hiện tại mới quyết định công khai thân phận.
Đám phóng viên lục tung hết tất cả những thứ liên quan, có điều thông tin quá ít, chỉ tìm được vài tấm hình chụp thoáng qua tại buổi tiệc tư nhân lần trước, kèm theo đó còn có ảnh cô cùng Cố Thịnh đi chung với nhau.
Từ đó dấy lên tin đồn của hai chính là một cặp.
Theo đó, một chủ đề dậy sóng hơn lên ngôi chính là tam giác quan hệ giữa Kiều Hạ Linh, Cố Thịnh và Lăng Cảnh.
Tuy hai nhà Lăng, Kiều đã lên tiếng tuyên bố trước đó nhưng mọi người đều cho rằng Lăng gia không vừa ý với thân phận con nuôi của Kiều Mai nên mới quyết định hủy bỏ hôn ước.
Nhưng tình hình hiện tại không giống, tiểu thư thật đã trở lại.
Chưa nói Lăng Cảnh và Cố Thịnh là bạn tốt, người Giang thành không ai không biết.
Kiều Hạ Linh bây giờ từ vị hôn thê cũ của Lăng Cảnh biến thành bạn gái của bạn thân hắn, mối quan hệ tay ba nhiều móc xích, dù có dùng mười cái miệng bao biện cũng không lại hàng trăm nghìn bộ não tự mình suy nghĩ đủ mọi trường hợp.
Có người không đồng tình, nói Kiều Hạ Linh là người phụ nữ xấu xa trêu đùa tình cảm của người khác.
Có người lại cảm thấy Lăng Cảnh đáng thương, bị bạn tốt và vị hôn thê cắm sừng.
Tuy nhiên cũng có ý kiến phản bác, nói hai nhà đã hủy hôn thì cả hai yêu ai hay ở bên ai cũng đâu liên quan đến người kia, đấy là con chưa nói đến việc hai người vẫn chưa tổ chức lễ đính hôn.
Hơn nữa hôn ước chỉ nói dựa trên tin bên lề, hai nhà Lăng, Kiều chưa bao giờ lên tiếng xác nhận đối tượng liên hôn cụ thể.
Cho nên mỗi ngày dưới cửa ba tập đoàn thuộc ba gia tộc hàng đầu Giang thành cùng Cố thị luôn có chó săn theo dõi, chỉ cần có sơ hở thì ngay lập tức bị tóm gọn.
Suy ra chỉ có An gia vẫn bình yên trước sóng gió, không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Cố Thịnh và Lăng Cảnh đối với chuyện này vui mừng còn không xuể, thoải mái đưa đơn xin nghỉ phép cùng người trong lòng hâm nóng tình cảm.
Khúc Lâm sau chuyện lần trước đối với Lăng Cảnh đã có cái nhìn khác dễ thở hơn, cả hai cũng bắt đầu quá trình tìm hiểu, khởi đầu còn xem như không tồi.
Điều này làm cho Lăng Cảnh vui đến hỏng, cả ngày vui sướng nhảy cẫng, đầu óc như người trên mây, đến ngay cả việc bị Cố Thịnh lừa dối chuyện thân phận của Kiều Hạ Linh cũng vứt ra sau đầu.
Kiều Hạ Linh sau khi kêu Cố Thịnh mua thêm mấy tin nóng trên đầu đề để duy trì độ nhiệt của bọn họ thì không quan tâm đến chuyện này nữa, dù sao mục đích của cô cũng chỉ là giúp Kiều Mai không bị cuốn vào vòng xoáy do bọn họ tạo ra.
Suy cho cùng cách làm người của Kiều Mai có mấy phần cực đoan nhưng Kiều Hạ Linh vẫn cảm thấy bản thân thiếu cô gái ấy nhiều, nếu cô không nhúng tay, dựa vào tính cách kia của Kiều Mai sợ là không chống chọi qua được.
Chỉ riêng Kiều Thanh đối với quyết định này tỏ vẻ bất mãn.
Năm xưa ông đón Kiều Mai về Kiều gia chăm sóc, chu cấp cho cô cuộc sống đầy đủ, sung túc, cho cô địa vị hơn người.
Ấy vậy mà cô ta đối xử lại thế nào, cùng với Đinh Mặc Lan đến tận cổng công ty nói xấu hai người phụ nữ quan trọng nhất của ông sao?
Cuối cùng vẫn phải nhờ Lạc Linh một bên can ngăn, bằng không thì tin tức từ bỏ con gái nuôi đã bị Kiều gia phát ra từ lâu, khi đó cuộc sống của Kiều Mai mới gọi là chìm xuống vực sâu không cách nào thoát ra được.
Cố Thịnh được nghỉ phép cùng lão quản gia chăm sóc Kiều Hạ Linh vô cùng tỉ mỉ, giống như hòn ngọc quý nâng lên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, mỗi việc đều vô cùng cẩn thẩn.
Ngay cả việc đi xuống cầu thang, chỉ cần Cố Thịnh có ở nhà, chân của Kiều Hạ Linh sẽ tuyệt đối không chạm đất, ấy vậy mà ai đó vẫn không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra, còn ghét bỏ người đàn ông của mình càng ngày càng dính người.
Lão quản gia chỉ biết âm thầm lắc đầu, cảm thấy phu nhân ở phương diện này thật sự chậm hiểu.
Toàn thể trên dưới Cố gia đều ngầm biết phu nhân có thai, ai ngờ chỉ có chính chủ vẫn như không có gì xảy ra mỗi ngày oán hận bản thân ăn nhiều béo lên, còn trách Cố Thịnh quá mức chiều cô, làm cô càng ngày càng lười, đến nhấc tay vận động cũng lười làm.
Thời gian nhoáng cái đã trôi qua một tuần, bên