Chương 876
Cục máu đó cần được loại bỏ, cục máu này không những phải làm phẫu thuật mở hộp sọ, mà còn vô cùng nguy hiểm, chỉ có thể đợi nó tự tan đi mà thôi.
Điều này vô cùng nguy hiểm, ngày nào cục máu còn chưa tan thì Hứa Minh Tâm sẽ không tỉnh lại, bác sĩ cũng không nói rõ được thời gian cụ thể.
Chỉ có thể đợi…
Cố Gia Huy nghe được thông tin này thì chỉ hận không thể giết chết Cổ Lâm ngay lúc này.
Anh đứng trước giường, nửa bước cũng không rời.
Ngày qua ngày lại qua đi…
Ngày thứ hai ông nội nhập viện thì đã dần tỉnh lại, cơ thể cũng có chuyển biến tốt.
Ông đã mở cuộc họp cổ đông, đem tất cổ phần giao cho Cố Gia Huy, để anh có quyền quản lí. cả Bên ngoài tin tức đã bay ngập trời, ai cũng đang bàn luận về chuyện nhà họ Cổ thay đổi người thừa kế.
Dù sao thì Cố Gia Huy cũng đã có tập đoàn J.C rồi, hôm nay anh lại tiếp quản tập đoàn Cổ Linh, nếu như hợp hai vào làm một, vậy thì anh dễ dàng có được vị trí quyền lực nhất của thủ đô, những người khác nào dám có lời khó chịu nào. Bọn họ vẫn đang đợi lời phản bác của người trong cuộc, không ngờ Ngôn Dương lại công khai tỏ ra chúc mừng. Người nhà họ Ngôn cũng thừa nhận rồi, những tập đoàn khác đương nhiên không dám ngo ngoe thêm gì, chỉ xin Cố Gia Huy có thể cho họ một con đường sống.
Còn hội nghỉ cấp cao thì không được đầy đủ cho lắm, bởi vì Cố Gia Huy không đến tập đoàn.
Thư ký của chủ tịch đi giao nhận nhưng lại bặt âm vô tín, không liên lạc được. Cuối cùng hội nghị không thể không tự tổ chức được.
Bọn họ cũng biết được chuyện Cố Gia Huy có vợ tương lai rồi. Thế nhưng vì một người con gái mà lại dám bỏ mặc, không quan tâm tập đoàn lớn như vậy, bọn họ thấy quá đáng lắm rồi.
Mấy vị giám đốc cao tuổi là có quyền lực cao nhất, ngay cả Cổ Lôi Đình cũng không dám dễ dàng đắc tội vào.
Mấy ông đứng trong phòng bệnh, phòng bệnh rộng
Từ trên xuống dưới của tập đoàn, tổng cộng có tới hàng nghìn nhân viên, càng không cần nói tới mấy công ty con ở các thành phố khác, tập đoàn không có ai quản lí một ngày sẽ loạn thành nồi cháo cám mất.”
Phó chủ tịch khuyên hết nước hết cái, phó chủ tịch cũng là người từng trải, ông biết Cố Triệt đã hoàn toàn thất thế rồi, nên ông cũng không nhất định phải đánh cược liều, theo anh ta phản kích được.
Ông ta rất thức thời mà nhờ vả Cố Gia Huy.
Những người còn lại cũng lần lượt gật đầu, người phụ nữ này còn chưa chết, anh lại cứ ở trong bệnh viện bảo vệ cô, nửa bước cũng không rời, thật sự là không ra thể thống gì hết.
Hơn nữa, còn chưa biết khi nào thì cô tỉnh lại, ngày nào còn chưa tỉnh là ngày đó anh vẫn chưa xử lí mọi chuyện, vậy nếu như cô hôn mê mấy tháng trời thì sao?
Mọi người lần lượt tỏ ra không hài lòng, mồm năm miệng mười.
Một đám người ỷ vào việc mình lớn tuổi hơn, có lại lịch hiển hách, cứ thế chỉ trích, khống chế Cố Gia Huy như vãn bối của mình. “Nếu như các người còn nói thêm một chữ nào nữa, tôi sẽ cắt hết lưỡi của người đó.”
Cố Gia Huy lạnh lùng nhìn qua, bởi vì mấy ngày liền không chợp mắt, nên hai mắt anh hẳn rất nhiều tơ máu, nhìn vô cùng đáng sợ, giống như là vừa sống đi chết lại từ trong địa ngục ra vậy.
Mọi người chạm phải ánh mắt này, trái tim run lên kịch liệt. “Nếu như có ai không tin thì cứ thử xem.”