Thư Nhiễm dịu dàng hôn lên môi Chí Thần và lặng lẽ nhìn anh .
Sau bốn năm , khuôn mặt của anh đã trở nên trưởng thành và đẹp trai hơn , nhưng cô không còn nhìn thấy vẻ dịu dàng trước đây trên khuôn mặt , chỉ còn lại sự thờ ơ .
Tất cả chuyện này là do cô gây ra , cô ấy đã tự tay gi3t chết chàng trai hiền lành ngày nào.
Nghĩ đến đây , cảm giác áy náy trong lòng cô trào dâng , nhưng cô không muốn phân tâm mà cắt chặt môi người đàn ông .
“ Đủ rồi ! ”
Chí Thần nổi lên gân xanh trên trán , anh đẩy cô ra khỏi vòng tay mình với khuôn mặt u ám , xoa ngón tay cái lên đôi môi , lau một vết màu đỏ.
Anh nhìn vết máu trên ngón tay cái , mắt tràn đầy giận dữ .
Thư Nhiễm tái mặt , lo lắng nói xin lỗi :
“ Thực xin lỗi , em không cố ý ..
”
Cô buồn bực tự trách mình.
Vừa rồi cô làm sao vậy ? Không những không làm hài lòng Chí Thần mà còn cắn anh ta.
Bây giờ liệu cô còn lấy được chìa khóa không ?
Ngay khi cô đang suy nghĩ , anh liền cất giọng giễu cợt :
“ Non kém như vậy , còn muốn lấy lòng tôi sao ? Gạt xấu hổ và trở về học cách hầu hạ đàn ông đi ”
Nghe vậy , cô ánh mắt mờ mịt , bàn tay trái nắm chặt mấy ngón tay phải nói :
“ Em biết , em sẽ học được , nhưng mấu chốt ..
”
“ Cầm lấy ! ”
Chí Thần dường như có chút nóng nảy , hơi thở lạnh lẽo toát ra khắp người , mạnh mẽ ném chìa khóa vào người cô rồi đứng dậy đi vào phòng tắm .
Thư Nhiễm lấy được chìa khóa , cô sửng sốt , sau đó trên mặt hiện lên một nụ cười.
Cô nghĩ anh sẽ không trả lại chìa khóa cho mình , nhưng không ngờ ai lại ném nó cho cô.
Cô cảm kích , liếc mắt một cái về hướng phòng tắm rồi đi ra khỏi phòng.
Cô ấy phải đến ngân hàng để lấy thứ cô cần .
Sau khi ra khỏi cổng biệt thự , Thư Nhiễm đã gọi điện cho lão Dương , nhờ ông cho xe đến đón cô , vừa đi ngang qua khu vườn thì có tiếng người hét sau lưng ....
“ Thư Nhiễm , chị đứng lại.
”
Thư Nhiễm vô thức quay lại .
Trâm Anh đang đứng bên bể bơi , cô ta ăn mặc s3xy và có thân hình nóng bỏng , nếu không có biểu hiện ghen tị trên khuôn mặt thì trông cô vẫn rất quyến rũ .
“ Có chuyện gì không ? ”
Thư Nhiễm nhẹ giọng hỏi .
“ Chị và Chí Thần vừa làm gì trong phòng vậy ? ”
Trâm Anh nhìn cô , biểu cảm trong mắt cô gần như muốn ăn tươi nuốt sống người chị khác mẹ.
Đôi mắt của Thư Nhiễm thoáng sáng lên , có chút đắc ý đối mặt với Trâm Anh nói :
“ Đoán xem ? ”
Trâm Anh chỉ muốn gây chuyện với cô:
" Cô hoàn toàn có thể đi hỏi Chí Thần , anh ta chắc chắn sẽ không né tránh ."
“ Chị ..
”
Đôi mắt ghen tị của Trâm Anh càng mở to , cô hét lên cảnh cáo :
"Thư Nhiễm , chị đúng là không biết xấu hổ.
Đừng quên , tôi là vợ chưa cưới của Chí Thần.
”
“ Thế thì sao ? ”
Thư Nhiễm không có kiên nhẫn nói chuyện với một người phụ nữ thiểu năng như vậy , cô vẫn còn việc phải làm.
Nhìn thấy Thư Nhiễm lại sắp bước đi , Trâm Anh lớn tiếng gọi :
“ Chị không được phép đi ! ”
Thư Nhiễm bĩu môi làm ngơ.
Trâm Anh tức giận giậm chân , đảo mắt , cởi khăn lụa trên cổ xuống gọi với theo :
“ Thư Nhiễm , chị nghĩ đây là cái gì ? ”
‘ Cô ta đang làm cái quái gì vậy ? Trong lòng Thư Nhiễm bỗng có chút tò mò.
Cô dừng bước và quay đầu nhìn lại , và nhìn thấy chiếc vòng hồng ngọc trên cổ Trâm Anh đang tỏa sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời .
Đó là ...
Sắc mặt Thư Nhiễm bỗng thay đổi , cô bước tới hai bước nói :
“ Đây là vòng cổ của mẹ , làm sao có thể trên người cô ? "
Trâm Anh chạm vào sợi dây chuyền trên cổ và cười đắc thắng :
“ Chỉ cần chị thề , từ nay về sau sẽ không xuất hiện trước mặt Chí Thần , tôi sẽ trả lại sợi dây chuyền cho chị ”
“ Cô đang uy hiếp tôi ? ”
Ánh mắt Thư Nhiễm trong nháy mắt trở nên hung dữ .
“ Mẹ cô thật sự là không biết xấu hổ.
Không nói tới việc cướp đi bố tôi , còn dám lấy