"Thư Nhiễm , đây chính là mưu kế của cô sao ? "
Ánh mắt của chủ tịch Hà rũ xuống.
Cô ừ một tiếng , cười giễu một tiếng :
" Thủ đoạn không phải quá hoàn hảo nhưng kết quả cũng không quá tệ.
Chủ tịch Hà , anh muốn em làm gì em đều đã làm được , hẹn ngày mai tới ký hợp đồng "
" Vào lúc mười giờ ngày mai , tôi sẽ cử Bảo Quốc tới tập đoàn Tần Thị giải quyết.
"
Chí Thần bỏ lại một câu nói , sau đó nhấc chân đi vào phòng khách.
Đi được hai bước , anh bỗng dừng lại , liếc nhìn cô :
" Tần Thư Nhiễm , những thủ đoạn hèn hạ của cô thật sự làm cho tôi được mở mang tầm mắt.
"
Cô cúi đầu , không lên tiếng .
Cho đến khi anh đã đi xa , cô mới ngẩng đầu lên , khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ tái nhợt .
Hèn hạ sao? Cô đúng thật rất hèn hạ .
Nếu như cô không tự làm cho mình bị người ta coi thường thường như vậy , thì tập đoàn Tần Thị đã sớm không còn.
Cô chẳng qua cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường .
Cô lau khóe mắt , cười gượng một tiếng , chuẩn bị đến gặp chủ nhân của bữa tiệc chào một tiếng rồi ra về.
Cô tới đây chính là vì để gặp được Chí Thần , cùng anh bàn chuyện hợp tác.
Mục đích đều đã hoàn thành , cô không còn hứng thú ở lại đây nữa .
Cô ra khỏi quán bar , gió lạnh bên ngoài thổi tới , lạnh tới mức khiến cô run rẩy .
" Xem ra trời sắp mưa rồi.
"
Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm , nói thầm :
" Phải về nhanh thôi.
"
Cô không có dù , lễ phục trên người là cô thuê , vì thế không thể để nó ướt được , không thì sẽ không thể trả lại.
Lúc cô đang đứng dưới bậc thang , chuẩn bị đón xe thì sau lưng có người lên tiếng :
"Chủ tịch Hà , xin anh hãy dừng bước.
"
Hà Chí Thần đang ở đây sao ? Cô vừa quay đầu lại thì quả nhiên nhìn thấy cách đó không xa có một người đàn ông đang đứng bên cạnh chiếc Maybach.
Anh đang nói chuyện cùng ai đó , cũng không biết người kia nói gì nhưng lại thấy anh cười .
Thư Nhiễm có chút kinh ngạc , ánh mắt nhìn mặt anh, hoảng hốt chớp mắt một cái.
Vừa rồi cô có cảm giác như thể nhìn thấy người thiếu niên của bốn năm trước .
Anh dường như cảm nhận được gì đó , anh cau mày quay lại , ánh mắt cô chạm vào ánh mắt anh.
Liếc trộm bị chính chủ bắt tại chỗ , trên mặt cô liền lộ ra vẻ lúng túng , cô nhanh chóng quay sang hướng khác , chợt nhìn thấy một người có bộ dạng lén lén lút lút .
Người kia mặc một chiếc áo choàng dài , bọc kín cả người.
Khuôn mặt cũng được che kín mít , đang khom lưng từ từ đi về phía Chí Thần.
Cô thấy người kia có hơi kì lạ , theo bản năng nhìn về phía bước đi của người đó .
Khi người kia còn cách anh không xa thì đột nhiên lấy một con dao từ trong túi áo khoác ra thì hai mắt cô bỗng trợn to .
" Chí Thần , cẩn thận.
"
Cô vội vã lên tiếng , cô nhanh chân chạy tới bên cạnh anh.
Chí Thần nghe thấy tiếng của cô thì xoay đầu nhìn thì thấy sắc mặt cô đang hoảng hốt chạy về phía anh .
" Sao thế ? "
Anh cau mày , trong lòng cảm thấy có gì đó không ổn .
" Hà Chí Thần , mau tránh ra , có người muốn giết anh "
Cô gấp gáp la to.
Sắc mặt Chí Thần thay đổi , xoay người lại thì thấy một người đàn ông đang giơ cao một con dao , điên lồ ng chạy về phía anh .
" Họ Hà kia , mày hại tao mất việc ,thế thì mày phải chết.
"
Người kia cười hung tợn , ánh mắt hằn lên những tia máu.
Nhìn thấy tên kia còn cách anh khoảng hai mét , đầu óc cô trống rỗng , hoàn toàn không nghĩ được gì , theo bản năng bắt lấy cánh tay anh đẩy qua bên cạnh .
" Phập.
"
Tiếng đồ sắc nhọn truyền tới màng nhĩ .
Thư Nhiễm chậm rãi nhìn xuống bụng mình , một con dao đang cắm sâu vào trong , máu đỏ thấm đẫm lễ phục của cô .
" Tần Thư Nhiễm "
Đồng tử Chí Thần co rút , đạp văng người kia qua một bên , người kia bị đạp liền hôn mê bất tỉnh .
" Anh không sao chứ ? "
Sắc mặt cô nhợt nhạt , cười một tiếng , tay quơ quơ , sau đó cô từ từ ngã về sau .
Chí Thần ôm lấy cô , trái tim anh có cảm giác đau nhói , ánh mắt phức tạp của anh làm cho người khác không biết tâm trạng lúc này của anh .
Bốn năm trước , khi anh bị mọi người trong trường quý tộc trêu là một kẻ nghèo hèn , cô đã không chút do dự lao ra bảo vệ anh.
Bây giờ cô vẫn thế , không chút do dự lao ra cứu anh.
Nếu như lý trí không nhắc nhở anh thì thậm chí anh còn cho rằng bọn họ bây giờ đang là bọn họ của bốn năm về trước .
" Đau quá.
"
Sắc mặt Thư Nhiễm tái nhợt , mồ hôi lạnh túa ra khắp trán làm ướt tóc mai của cô , máu ở bụng vẫn không người chảy ra , trông rất dọa người .
" Em sẽ chết phải không ? "
Cô