Đến đồn cảnh sát , người đón tiếp Thư Nhiễm là nam cảnh sát đã trao đổi với cô qua điện thoại.
Anh trực tiếp dẫn cô đến văn phòng rồi đưa cho cô xem khẩu cung của Diệu Ngọc :
“ Đây khẩu cung mà cảnh sát chúng tôi vừa mang về , cô xem đi.
”
“ Được.
”
Cô cảm ơn và nhận lấy khẩu cung.
Sau khi đọc nó xong , tâm trạng của cô như chìm xuống đáy biển .
Trong lời khai , Diệu Ngọc đã thú nhận hai điều này , thậm chí còn ký tên vào .
“ Cảnh sát mà chúng tôi cử đến nói rằng cô Lã Diệu Ngọc rất kiên quyết và khăng khăng rằng chính bà ta đã làm điều đó ”
Nam cảnh sát đau đầu nâng trán .
“ Nhưng bằng chứng mà chúng tôi thu thập được cho thấy không liên quan gì đến bà ta .”
“ Bà ta làm chuyện này để bao che cho ai đó ? ”
Thư Nhiễm đã sớm nghĩ đến điều này.
Nam cảnh sát gật đầu :
“ Đúng vậy , chúng tôi cũng nghĩ vậy.
Từ thái độ của bà Lã Diệu Ngọc , bà ấy hiển nhiên đã biết ai là người đứng sau chuyện này và rất người đó cũng quan trọng với bà ta.
Chỉ có lý do này mới có thể giải thích rõ ràng tại sao bà ta lại làm điều đó.
”
“ Một người quan trọng với bà ta ?"
Thư Nhiễm thì thào , khẩu cung trong tay cũng bị cô siết đến nhăn lại.
Thư Nhiễm cúi xuống và nghĩ .
“ Cô Tần , cô có thể nghĩ kỹ thử xem ai là người quan trọng nhất đối với bà Lã Diệu Ngọc , và ai là người xứng đáng để bà ta làm việc đó .”
Nam cảnh sát nhắc nhở .
Người quan trọng nhất chính là người mình yêu nhất , thân thiết nhất.
Theo những gì cô biết , Diệu Ngọc không có người thân , và người quan trọng nhất của bà ta chính là Trâm Anh .
Có phải là Trâm Anh hay không ?
Thư Nhiễm nhíu mày sâu hơn , biểu hiện trên mặt cũng rất nặng nề.
Trâm Anh là con gái ruột của Diệu Ngọc.
Chẳng lẽ cô ta độc ác đến mức hãm hại chính mẹ của mình , lại còn giết em trai hoặc em gái còn chưa sinh ra đời của mình ?
Có lẽ không phải là Trâm Anh!
Sau đó còn lại một người cuối cùng , bố của con Diệu Ngọc ! Vì Diệu Ngọc rất thích đứa trẻ đó , người đàn ông đó hẳn là có một vị trí rất quan trọng trong lòng Diệu Ngọc.
Nhưng người đàn ông đó là ai ?
Thư Nhiễm chỉ cảm thấy như mình đã đi vào ngõ cụt , luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng , nhưng không thể nói ra .
“ Có thể trong lòng đã có người lựa chọn , nhưng tôi không chắc.
”
Cô cắn môi ngập ngừng nói.
Đôi mắt của nam cảnh sát sáng lên , lấy ra một cuốn sổ , chuẩn bị ghi chép lại :
“ Vậy cô Tần có thể nói cho tôi biết , người mà cô nghĩ đến là ai không ? ”
“ Vâng ”
Thư Nhiễm gật đầu và nói đến những người mà cô nghi ngờ.
Nam cảnh sát nghe xong ghi vào sổ tay :
“ Được rồi , đây là một manh mối quan trọng.
Chúng tôi sẽ sắp xếp người điều tra.
”
“ Cảm ơn.
”
Thư Nhiễm đứng dậy , chuẩn bị rời đi.
Vừa đi được hai bước , nghĩ đến điều gì đó , cô dừng lại hỏi :
“ Lã Diệu Ngọc tự thú như thế này , có thể lãnh án sao ? ”
Nam cảnh sát suy nghĩ một chút :
“ Hình phạt cũng không đến nổi nào , nhưng hành vi bao che của bà ta rõ ràng cũng là vi phạm pháp luật.
Tùy theo tình huống mà chúng tôi sẽ thực hiện việc giam giữ , tuy nhiên , bà ấy vừa bị sảy thai , nên sẽ không thể giam giữ nữa mà chuyển sang hình thức giám sát bên ngoài.
”
“ Được , tôi hiểu rồi , cảm ơn anh !"
Cô gật đầu và rời đi.
Sau khi rời khỏi đồn cảnh sát , cô đón xe rồi đi đến biệt thự của nhà họ Tần .
Quay lại đây một lần nữa , Thư Nhiễm nhìn xung quanh , và cảm thấy cảm giác cảnh còn người mất.
Tuy biệt thự vẫn là biệt thự đó , nhưng cũng không còn ấm áp quen thuộc như trong ký ức.
Nhưng , một ngày nào đó , cô sẽ lấy lại tất cả !
Thầm thề trong lòng , Thư Nhiễm bấm chuông cửa.
Một người giúp việc lạ mặt ra mở cửa :
“ Xin hỏi cô là ? ”
“ Tôi tên là Tần Thư Nhiễm, phiền cô giúp tôi nói với Lã Diệu Ngọc , tôi muốn gặp bà ta ."
Thư Nhiễm lễ phép cười.
Người giúp việc nghe đến tên cô liền biết cô là ai :
“ Được rồi , vui lòng chờ một chút .”
Người giúp việc xoay người đi vào nhà , Thư Nhiễm nhìn cánh cửa đóng chặt thở dài.
Rõ ràng là nhà của cô , nhưng bay giờ lại giống như người lạ bị nhốt ngoài cửa .
Không lâu sau , người giúp việc trở ra mở cửa , Thư Nhiễm đi theo cô ta vào biệt thự.
Người giúp việc dẫn cô lên lầu hai , vào phòng của Diệu Ngọc.
Vừa bước vào cửa đã ngửi thấy mùi thuốc.
Cô nhăn mũi , không dấu vết đánh giá căn phòng một chút .
Nơi đây từng là phòng của