“ Cô Thư Nhiễm , cô nghĩ cái gì vậy ? ”
Quản gia vẫy tay trước mặt Thư Nhiễm.
Cô thu hồi suy nghĩ , lắc đầu :
“ Không có gì.
”
“ Vậy ăn mau đi nếu không sẽ nguội mất ! ”
“ Ừm ..
”
Cô miễn cưỡng cười tiếp tục cúi đầu ăn cháo.
Nhưng trong lòng có quá nhiều tâm sự , ăn không ngon miệng.
Một bát cháo , cô ăn không biết mùi vi.
Từ chối lời đề nghị ăn thêm một bát của quản gia , Thư Nhiễm ôm chặn nằm xuống .
Cô không biết có phải do vừa truyền nước hay không , hiện tại cô vẫn còn hơi chóng mặt , mí mắt nặng trĩu và cô muốn ngủ.
Hải Lão thấy vậy , tắt đèn cho cô rồi cầm bát nhẹ nhàng đi ra ngoài .
Tỉnh lại thì đã trưa rồi.
Dưới sự phục vụ của người giúp việc , cô thu dọn đồ đạc xong đi xuống lầu .
Trong phòng khách , cô gặp người đáng lẽ đang ở công ty , Chí Thần.
Còn có Bảo Quốc , họ đang bàn bạc về điều gì đó.
Cô lưu ý lắng nghe một vài câu , nhưng khi Chí Thần thấy cô đi xuống , anh không nói tiếp nữa.
Rõ ràng là không muốn cho cô nghe thấy .
“ Tiếp tục điều tra , cố gắng tìm chủ nhân của chiếc xe đó.
”
Chí Thần cầm túi hồ sơ trên bàn đưa cho Bảo Quốc.
Thư Nhiễm hạ mắt nghiền ngẫm .
Người sở hữu xe hơi ? Chủ sở hữu nào , xe tải hoặc ...
“ Được ”
Bảo Quốc cầm lấy túi giấy , xoay người rời đi.
Cô bước đến chỗ anh , ngập ngừng hỏi :
“ Chí Thần , ngày hôm qua ..."
“ Hôm qua xảy ra chuyện gì vậy ? ”
Chí Thần nghiêng đầu nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng.
Thư Nhiễm mở miệng :
“ Không có gì ? ”
“ Nếu không có việc gì thì đi ăn cơm.”
Anh phất tay với vẻ không kiên nhẫn .
Thư Nhiễm ừ một tiếng và đi đến nhà ăn.
Thật ra cô muốn hỏi tình hình cụ thể sau khi cô bất tỉnh trong vụ tai nạn xe hơi ngày hôm qua , quản gia không phải nói anh đang điều tra sao.
Nhưng nhìn bộ dáng của anh , giống như không muốn trả lời cô.
Đợi lát nữa cô sẽ đi hỏi Cận Phong vậy .
Trên bàn ăn , Thư Nhiễm đang lơ đãng ngồi ăn , nhưng quản gia đã dẫn hai người đàn ông mặc cảnh phục đi tới :
“ Cô Thư Nhiễm , hai người này tới đây để lấy khẩu cung của cô .”
Kinh ngạc ngẩng đầu .
“ Đúng vậy , là về vụ tai nạn xe hơi ngày hôm qua ."
" Hôm qua , trong bệnh viện cô Tần không tỉnh lại vì vậy chúng tôi chỉ có thể đến đây bây giờ ."
Một nữ cảnh sát cười giải thích .
Thư Nhiễm hiểu ra , để đũa xuống :
“ Được , tôi sẽ phối hợp với mọi người.
”
Cô cũng muốn làm rõ một số tình huống từ hai nhân viên cảnh sát này.
Toàn bộ quá trình ghi lại khẩu trung cũng không dài , chỉ hỏi một số câu đơn giản , hỏi tại sao cô lại đến hiện trường vụ tai nạn xe hơi và liệu cô có thù địch với người khác hay không .
Trong khi trả lời những câu hỏi này , cô cũng hỏi những gì cô muốn biết .
Căn cứ những gì hai người bên đồn cảnh sát nói và những gì còn lại ở hiện trường , cô biết được kẻ đã lái chiếc xe tải tông vào cô là tội phạm đang bị truy nã , và họ đã tính toán trước theo cô đến tận văn phòng gi thám tử.
Cô không có thù oán gì với kẻ bị truy nã , điều đó có nghĩa là kẻ bị truy nã đã bị mua chuộc và cố ý tông xe cô .
Nhưng , đối tượng truy nã không được cấp cứu kịp thời nên mạnh mối bị cắt đứt .
Thư Nhiễm siết chặt lòng bàn tay , trong lòng cảm thấy loạn cả lên :
“ Chúng ta không tìm được người đứng phía sau sao ? ”
Cô biết có người đứng sau , người đó cũng chính là người đứng sau hai vụ án trước đó , nhưng cô không biết đó là ai.
Người kia che giấu quá sâu !
Nữ cảnh sát cảm thấy có lỗi lắc đầu :
“ Có quá ít manh mối.
Rất khó tìm ra ”
“ Vậy thì vụ án này , cứ quên đi như vậy ? ”
Thư Nhiễm cắn môi.
Nữ cảnh sát khẽ mỉm cười :
“ Đương nhiên không phải , vụ tai nạn xe cộ này sẽ cùng điều tra với hai vụ án trước đó của cô Tần , nhưng về mặt thời gian thì có lẽ sẽ rất lâu .”
Thư Nhiễm rũ mắt xuống , không nói gì .
Cô cũng biết những chuyện này không dễ điều tra , nhưng nghe thấy có thể phải mất một thời gian dài mới điều tra ra được , cô cảm thấy không cam lòng.
Có một con rắn độc ẩn nấp trong bóng tối , và nó có thể lao ra để cắn cô bất cứ lúc nào .
Giống như đang treo trái tim tôi trên vách núi , không có bất kỳ cảm giác an toàn nào.
Xoa xoa mặt , Thư Nhiễm miễn cưỡng lấy lại tinh thần :
“ Được , tôi biết rồi.
”
“ Vậy