“Cô bé đang ở trong nhà cậu chủ.” Nói đến Tư Hạ, ngay cả Thời Dũng cũng không nhịn được cười cười.
“Nếu tôi nói không muốn xem áo cưới thì sao?”
“Vậy tôi sẽ bảo bọn họ đem đến tận nhà, mợ chủ cô cảm thấy thế nào?” Giọng nói và vẻ mặt của Thời Dũng đều cực kỳ nghiêm túc, giống như thật sự đã tự hỏi, sau đó nghiêm túc trả lời vậy.
“Trợ lý Thời!” Nguyễn Tri Hạ cao giọng: “Anh cũng hiểu rõ bây giờ không phải là lúc nên nói tới chuyện kết hôn của tôi và anh ấy, còn rất nhiều chuyện vẫn chưa xử lý xong, sao anh không khuyên anh ấy?”
Lúc Thời Dũng đột nhiên bị Tư Mộ Hàn sắp xếp đi xử lý chuyện kết hôn của hai người bọn họ, anh cũng có chút kinh ngạc.
Dù sao cũng quá đột nhiên rồi.
Anh là một người đã kết hôn, sau khi ly hôn lại tái hôn.
Kết hôn là một chuyện quan trọng, cần phải xử lý cẩn thận.
Có đôi khi, cũng không phải yêu nhau là sẽ kết hôn.
Anh và vợ vừa tốt nghiệp đại học đã kết hôn, bởi vì kết hôn quá sớm, cho nên sau này lúc hôn nhân xuất hiện vấn đề, hai người đều mệt mỏi buông tay.
Còn hai người Tư Mộ Hàn và Nguyễn Tri Hạ, họ đã trải qua nhiều chuyện như vậy, một người đứng nhìn như anh cũng cảm thấy mệt thay, chỉ hy vọng hai người bọn họ có thể hạnh phúc.
Nhưng Tư Mộ Hàn quá cường thế, có đôi khi cách xử lý sự việc vẫn có chút cực đoan.
Trong thế giới của Tư Mộ Hàn, chuyện anh muốn làm, thì tuyệt đối phải làm được.
“Mợ chủ, cô cũng không khuyên được cậu ấy, tôi sao mà khuyên đây?”
Một câu của Thời Dũng làm cho Nguyễn Tri Hạ không còn lời nào để nói.
Một người kiêu ngạo như Tư Mộ Hàn, rất ít khi nghe vào lời nói của người khác.
“Tính cách của cậu chủ có chút không giống người bình thường, chuyện cậu ấy muốn làm không ai có thể ngăn cản được, tôi biết chuyện kết hôn này với cô và cậu chủ đều chỉ là một hình thức mà thôi, cô chỉ là không hài lòng với thái độ của cậu ấy.”
Những lời này của Thời Dũng nói trúng suy nghĩ của Nguyễn Tri Hạ.
Trong chốc lát Nguyễn Tri Hạ không nói gì.
Thời Dũng cũng nhìn ra được điểm này, bèn tiếp tục nói: “Tính