“Lưu Chiến Thiên sẽ không vô duyên vô cớ nói như vậy.” Dù Nguyễn Tri Hạ không hiểu rõ Lưu Chiến Thiên, nhưng lại có thể cảm giác được Lưu Chiến Thiên sẽ không làm chuyện không nắm chắc.
Cô vừa nói xong, Tư Mộ Hàn lập tức nói ra: “Chuyện này dừng ở đây, em không cần xen vào nữa.”
“Anh định làm gì? Định làm sao tìm được Tri Hạ? Lưu Chiến Thiên hoàn toàn không quan tâm anh sẽ gì anh ta, hơn nữa đã hơn một tuần lễ rồi.” Nguyễn Tri Hạ quá lo lắng cho Tư Hạ.
Tư Mộ Hàn trầm mặt, không nói gì, quay người đi về một hướng khác.
Chỗ anh đi tới là phòng của Lưu Chiến Thiên.
Tư Mộ Hàn đi vào phòng Lưu Chiến Thiên, một lúc lâu mới ra ngoài.
Nguyễn Tri Hạ ngồi trong phòng khách chờ anh ra.
Nhìn thấy Tư Mộ Hàn đi tới, Nguyễn Tri Hạ hỏi: “Anh hỏi được gì rồi?”.
truyện xuyên nhanh
Tư Mộ Hàn không nói gì, trực tiếp đi lên tầng.
Đến khi bóng dáng anh biến mất không thấy gì nữa, Nguyễn Tri Hạ mới hít sâu một hơi, nhếch môi rơi vào trầm tư.
Cô chờ trong phòng khách thật lâu cũng không đi lên tầng, mà Tư Mộ Hàn cũng không xuống tìm cô.
Nếu như là bình thường, Tư Mộ Hàn đã sớm xuống tìm cô rồi.
Trong lòng Tư Mộ Hàn nhớ việc của mẹ mình, mà trong lòng Nguyễn Tri Hạ nhớ Tư Hạ, hai người đều mang tâm sự riêng, thấp thỏm lo âu, căn bản cũng không có tâm tư khác.
Ngồi trong phòng khách đến nửa đêm, Nguyễn Tri Hạ mới quyết định đứng dậy ra khỏi phòng khách.
…
“Rầm” một tiếng, cửa phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra.
Lưu Chiến Thiên vốn vừa đi ngủ, bị tiếng mở cửa đánh thức.
Anh ta còn chưa đứng dậy, đèn trong phòng đã bị bật lên.
Lưu Chiến Thiên đưa tay che mắt một chút, khi bỏ cánh tay ra, đã nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ đang đi tới bên giường.
Trong mắt anh ta hiện lên vẻ kinh ngạc, dường như không dự liệu được Nguyễn Tri Hạ sẽ đến tìm mình vào lúc này.
Anh ta chống cơ thể ngồi dậy tựa ở đầu giường, trầm mặc không