Chỉ là Tư Mộ Hàn phái rất nhiều tay chân trông coi ở bên ngoài, đem biệt thự vây như lồng sắt, Ly cũng chỉ có thể nhìn một chút ở bên ngoài, không tìm được cơ hội đi vào trong.
Thời gian gần đây, Tư Mộ Hàn bởi vì tình hình của Nguyễn Tri Hạ vẫn luôn làm việc ở nhà, gần như không hề tới công ty.
Cũng chính bởi vì Ly biết điểm này, mới lái xe đi tới biệt thự của Tư Mộ Hàn.
Trên đường đi, Ly đều chuyên chú lái xe, Lưu Chiến Hằng ngồi ở phía sau nhắm mắt dưỡng thần.
Tận đến khi tới biệt thự của Tư Mộ Hàn, Lưu Chiến Hằng đột nhiên mở mắt ra, lên tiếng hỏi: “Nguyễn Tri Hạ thế nào?”
“Tư Mộ Hàn bảo vệ cô ấy rất tốt, ngoại trừ lần trước Tư Mộ Hàn đưa cô ấy ra ngoài kiểm tra, tôi tìm cơ hội gặp được một lần, đến bây giờ vẫn chưa thấy qua cô ấy, chẳng qua lần gặp kia, tình hình của cô ấy đã rất không tốt…”
Tay cầm tay lái của Ly không tự chủ nắm chặt, đến lúc này, Lưu Chiến Hằng vẫn còn là quan tâm tới Nguyễn Tri Hạ.
Cô ta cẩn thận nhìn qua gương chiếu hậu dò xét sắc mặt của Lưu Chiến Hằng, nhưng Lưu Chiến Hằng lại không cho cô ta cơ hội này.
Bởi vì anh ta đã nhắm mắt lại, Ly không nhìn thấy ánh mắt của anh ta, cũng không thể nào biết được tâm tình của anh ta.
Rất nhanh, ô tô đã dừng lại trước cửa biệt thự của Tư Mộ Hàn.
Thấy Lưu Chiến Hằng vẫn nhắm hai mắt, Ly lên tiếng nhắc nhở anh ta: “Tiên sinh, đã đến nơi.”
Lưu Chiến Hằng mở mắt ra, nhìn ra bên ngoài một chút, phát hiện cửa biệt thự ngay một người bảo vệ cũng không có.
Vẻ mặt anh ta khẽ biến: “Không phải cô nói Tư Mộ Hàn bảo vệ Tri Hạ rất tốt sao?