Người phụ nữ nhìn vẻ mặt của Nguyễn Tri Hạ, dường như nhìn ra Nguyễn Tri Hạ không nhận ra cô, trong ánh mắt mang theo một chút vui đùa: “không nhận ra tôi sao?”
Cô ta đi về phía trước hai bước, đến gần Nguyễn Tri Hạ một chút: “Đúng là cao nhân quên nhiều chuyện nha.”
Mặc dù chân của Nguyễn Tri Hạ có chuyển biến tốt một chút, nhưng những khía cạnh khác của cơ thể vẫn có ảnh hưởng.
Ví dụ như, trí nhớ của cô thực sự không còn tốt như trước.
.
Đam Mỹ Sắc
Ở khu nghỉ mát, có một khoảng thời gian trí nhớ của cô giảm đi rất nhiều, còn quên rất nhiều chuyện
Sau đó nhờ điều trị mà đã chuyển biến tốt hơn, nhưng vẫn không bằng lúc trước.
“Cô thật sự không nhớ ra hay là cố ý không nhận ra tôi?” Người phụ nữ quan sát Nguyễn Tri Hạ một lúc, nghiêng đầu nhìn cô nói.
“Xin lỗi, gần đây sức khỏe của tôi không được tốt, dẫn đến trí nhớ của tôi cũng không tốt.” Ý của Nguyễn Tri Hạ là cô thật sự không nhớ ra người phụ nữ này là ai.
Người phụ nữ khẽ nheo mắt, dường như đang suy nghĩ về độ xác thực trong lời nói của Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ liếc nhìn ra cửa phía sau lưng cô nói: “Cô còn chuyện gì sao?”
Đã không nhớ ra, vậy chắc chắn cũng không phải là người quan trọng, hơn nữa trong ánh mắt của người phụ nữ này không có ý tốt, bây giờ Nguyễn Tri Hạ đang vội chạy trốn, cũng không có nhiều thời gian để ở đây lãng phí với người phụ nữ này.
Không bằng rời đi sớm.
“Không có chuyện gì không thể nói chuyện sao?” Người phụ nữ khẽ cười, gọi hai từ: “Chị dâu”
Chị dâu?
Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ ngưng đọng: “Cô là người nhà họ Tư?”
“Nói như vậy cũng không đúng, cô và anh ba đã ly hôn, tôi cũng không nên gọi cô một tiếng chị dâu.” Cô ta nói xong, không thành thật nói: “Thật ngại quá, tôi đã quen