“Tôi không nhìn lầm chứ?”
“Ai có thể nói cho tôi biết đây là chuyện gì không? Fanpage này còn đăng quảng cáo sao?”
“Theo tôi được biết «Mất Thành 2» do Tư thị đầu tư, cho nên fanpage đăng bài tuyên truyền một chút cũng rất bình thường.”
“…”
Tư Mộ Hàn ở bên cạnh cũng nhìn thấy bình luận này, khinh thường nói: “Có đầu óc hay không vậy! Hạng mục kiếm tiền của Tư thị so với « Mất Thành 2 » có nhiều lắm, chẳng lẽ đều phải lần lượt đăng bài tuyên truyền hết à!”
Nguyễn Tri Hạ buồn bã nói: “Em nhớ không nhầm thì vừa rồi anh cũng nói như vậy mà.”
Tư Mộ Hàn nghẹn họng, mấp máy môi dứt khoát nói: “Vì đây là phim em viết kịch bản cho nên anh mới bảo Thời Dũng cho « Mất Thành 2 » thêm chút độ nóng.”
Người đàn ông này ấy, ở trước mặt người ngoài thì đều lạnh lùng giống như một tảng băng, nhưng khi ở trước mặt cô thì lại ngoan ngoãn như một chú cún lớn.
Nguyễn Tri Hạ không nhịn được đưa tay sờ sờ đầu của anh: “Em biết chứ, để cảm ơn em mời anh ăn cơm nhé.”
Cô giống như sắp sửa được dùng tiền chính mình kiếm được cho Tư Mộ Hàn, ngẫm lại cũng có chút chờ mong.
Tư Mộ Hàn nghe thấy vậy đôi mắt thoáng chốc sáng lên: “Không được mang theo Hạ Hạ?”
“… Thì không mang theo.” Nguyễn Tri Hạ khó mà từ chối lại được đôi mắt tỏa sáng như thế này của Tư Mộ Hàn.
Tư Mộ Hàn phấn khích, cong môi nở nụ cười: “Được.”
Nguyễn