Trong xe.
Sau khi Ngu Tinh Nhược ngồi yên, lịch sự nói lời cảm ơn với Thẩm Lệ, khuôn mặt không một chút uất ức đêm khuya bị người khác vứt ở ven đường, phóng khoáng nói: “Cảm ơn cô Thẩm.”
“Tiện đường mà thôi.”
Thẩm Lệ chỉ nhìn lướt qua Ngu Tinh Nhược, rồi nhìn ra chỗ khác.
Ngu Tinh Nhược nếu là trong giới nổi tiếng là người biết giao tiếp, tướng mạo, học thức, mọi thứ đều xuất chúng.
Bất kì điểm nào của cô cũng có thể làm cho phần lớn những người phụ nữ khác cảm thấy tự ti mặc cảm.
Rất nhiều người phụ nữ coi thường Ngu Tinh Nhược, đồng thời cũng có những người lại ghen tị với cô.
Bởi vì có rất nhiều người đàn ông muốn vung tiền để có thể quen biết Ngu Tinh Nhược.
Còn Thẩm Lệ và Ngu Tinh Nhược chỉ có duyên gặp mặt vài lần, nhưng lại chưa bao giờ qua lại thân thiết.
Nghĩ kĩ lại thì Thẩm Lệ và Ngu Tinh Nhược không cùng chung một tầng lớp.
Thẩm Lệ mặc dù cũng trong giới giải trí, nhưng con đường cô đi trước giờ đều rất sạch sẽ.
Còn thân phận Ngu Tinh Nhược như vậy, bất kể cô có làm chuyện gì không trong sạch thì danh tiếng của cô cũng không thể nào mất đi được.
Cô Thẩm, ở phía trước có thể đón xe cô cho tôi xuống ở đó được rồi.
Giọng của Ngu Tinh Nhược kéo dòng suy nghĩ của Thẩm Lệ trở lại.
Thẩm Lệ hoàn hồn, cũng không níu cô lại: “Được.”
Không lâu sau, tiến vào trong thành phố, Thẩm Lệ nói lái xe dừng xe, để Ngu Tinh Nhược xuống xe ở ven đường.
Lúc xuống xe, Ngu Tinh Nhược nói: “Hôm nay