Không có lý do gì ngoài sức tưởng tượng cả, chỉ là muốn dựa hơi vào sự nổi tiếng của Thẩm Lệ.
Thẳng thắn đến mức khiến cho Thẩm Lệ không có cách nào tức giận được.
“Hai chúng ta trong sạch mà.” Lần trước Đào Triển Minh lấy ra đoạn video kia để cô có thể làm sáng tỏ chuyện đó đã khiến cô cảm thấy mình đang nợ anh ta mà lần này Đào Triển Minh lại không khách sáo nói mình chỉ muốn dựa hơi vào sự nổi tiếng của cô ngược lại khiến trong lòng cô có cảm giác nhẹ nhõm.
Đào Triển Minh bên kia trầm mặc một lát, sau một lúc lâu mới nói ra: “Nếu như cô Thẩm còn có việc gì cần tôi hỗ trợ thì cứ bảo người đại diện của cô là cô Cố liên hệ cho tôi.”
Thẩm Lệ khẽ cười một tiếng: “Ồ? Không nhìn ra Tổng giám đốc Đào lại có tâm địa thiện lương như thế đấy.”
“Tất cả mọi người đểu là bạn mà.” Giọng nói của Đào Triển Minh nghe có vẻ nghiêm túc.
Thẩm Lệ ý vị sâu xa “À” một tiếng xong mới nói: “Vậy thì tốt, hẹn gặp lại Tổng giám đốc Đào.”
Cúp điện thoại xong, Thẩm Lệ đi tới phòng vệ sinh một chuyến.
Lúc đi ra lại nhìn thấy Cố Tri Dân và đạo diễn đang đi song song ở phía trước, hai người đang nói chuyện nên không hề chú ý tới Thẩm Lệ đi ở sau lưng.
Cố Tri Dân nói: “Đem đoạn phim có cái tên họ Đào kia cắt đi.”
Cái tên họ Đào?
Đương nhiên là đang nói tới Đào Triển Minh.
Tại sao lại muốn cắt đoạn phim có Đào Triển Minh?
Giọng điệu của Đạo diễn nghe có vẻ khó xử: “Tổng giám đốc Cố, đây là anh đang làm tôi khó xử đấy, Tổng giám đốc Đào là người rất có sức hấp dẫn nên tôi cảm thấy người xem sẽ thích anh ta, hơn nữa Tổng giám đốc Đào cũng đồng ý mà cô Thẩm cũng không có ý kiến gì mà.”
Giọng nói