Lại tìm đến tên của Tiêu Văn, cũng không tìm được cái gì cả.
Không biết khi nào Cố Tri Dân đã đi đến phía sau lưng của cô, có lòng tốt nhắc nhở cô: “Đừng tìm nữa, anh đã tốn không ít tiền cho phía quan hệ công chúng đó.”
Thẩm Lệ nghe Cố Tri Dân nói chuyện kiểu này, lập tức hiểu được: “Anh đã dùng tiền để xóa hết tất cả những tin tức nóng trên Facebook rồi hả? Anh đã biết rồi à?”
“Cho dù là anh không biết đi nữa, anh đã tốn nhiều tiền để nuôi nhóm thư ký và nhóm quan hệ công chúng, anh phải chịu lỗ à?” Cố Tri Dân mỉm cười, cả người đều lộ ra một vẻ bình tĩnh “Tất cả đều đã nắm trong lòng bàn tay”.
Thẩm Lệ đột nhiên lại nhìn không thấu Cố Tri Dân.
“Chuyện đó là giả?” Thẩm Lệ hỏi anh.
Nụ cười trên mặt của Cố Tri Dân biến mất trong nháy mắt, cả người trở nên vô cùng nghiêm túc: “Là thật.”
Thẩm Lệ quan sát anh: “Nhưng mà nhìn anh cũng không có chút đau khổ nào?”
“Tại sao anh phải khổ sở kia chứ?” Cố Tri Dân xoay người đi về phía phòng bếp: “Anh còn mở một bình rượu để chúc mừng nữa.”
Chốc lát sau, anh đi ra từ trong phòng bếp, trên tay cầm một bình rượu vang đỏ đã được mở nắp, ở bên tay bên kia cầm hai hai cái ly đế cao.
Trong mắt của Thẩm Lệ tràn ngập vẻ khó hiểu.
“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Trước đó có một đoạn thời gian cô cũng đã nghi ngờ tại sao Cố Tri Dân lại thích Tiêu Văn, sau này cô cũng lười phải suy nghĩ nhiều.
“Anh cũng chưa từng ngủ với Tiêu Văn, đứa nhỏ ở trong bụng của Tiêu Văn không hề có một chút quan hệ nào với anh.” Lúc Cố Tri Dân nói chuyện, mắt rủ xuống rót rượu,