Trôi qua không được mấy phút, cửa phòng làm việc lại bị đẩy ra.
Đi ở đằng trước là Cố Mãn Mãn được che chắn đầy đủ, thư ký ở phía sau vội vàng đi theo, khom lưng nói xin lỗi với Cố Tri Dân: “Tổng giám đốc Cố, chính là cô gái này…”
Cố Tri Dân phất phất tay, ra hiệu cho cô ta đi đi, không cần phải nói thêm nữa.
Thư ký quay người lại liền đi khỏi.
Cố Mãn Mãn trở tay đóng cửa lại, cũng khóa trái cửa lại.
“Trời đất ơi, nóng quá đi!”
Một tay của Cố Mãn Mãn lấy cái mũ ở trên đầu quăng ra, lại giật cái khẩu trang xuống, bước nhanh đi đến trước mặt của Cố Tri Dân: “Anh có nước không, vừa nóng vừa khát.”
“Tự mình đi lấy đi.” Cố Tri Dân chỉ chỉ vào cái tủ lạnh ở cách đó không xa.
Cố Mãn Mãn mở tủ lạnh ra lấy một chai nước từ trong tủ lạnh, uống một hơi hết phân nửa.
Cố Tri Dân ôm lấy hai tay, mặt không thay đổi nhìn chằm chằm vào Cố Mãn Mãn, đợi cô uống nước xong rồi thì mới lên tiếng nói: “Em đến chỗ của anh là chuyện không thể gặp người hả? Còn ăn mặc thành cái dạng này?”
“Nếu như em chỉ là Cố Mãn Mãn, vậy thì đương nhiên không sao rồi, nhưng mà bây giờ em chính là người đại diện của chị Tiểu Lệ.” Cố Mãn Mãn đặt chai nước qua một bên, chững chạc đàng hoàng nói với anh.
.
Truyện Bách Hợp
Cố Tri Dân rũ mắt xuống, không nói chuyện.
“Em nhắc đến chị Tiểu Lệ, sao anh lại có bộ dạng này vậy?” Cố Mãn Mãn nghiêng đầu quan sát mặt của anh.
Giọng nói của Cố Tri Dân không kiên nhẫn: “Có việc gì thì cứ nói thẳng, đừng có nói nhảm.”
“Chị Tiểu Lệ gặp chuyện