Mà mấy năm nay danh tiếng của Thẩm Lệ rất tốt, chưa từng có tin tức xấu nào, buổi tối hôm đó cư dân mạng đã hấp dẫn bởi một tin tức khác.
Mọi chuyện đã trôi qua.
Cố Mãn Mãn bận rộn cả ngày, đến mười giờ tối mới ăn cơm hộp, đây là bữa cơm đầu tiên của cô trong hôm nay.
Lúc này cô cũng mới nhớ tới Thẩm Lệ vẫn luôn không gọi điện thoại cho mình.
Theo lý mà nói thì buổi chiều Thẩm Lệ đã đến nơi rồi.
Cố Mãn Mãn vừa ăn cơm vừa gọi cho Thẩm Lệ.
“Số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được…”
Cô không gọi được cho Thẩm Lệ nên lại gọi cho Cố Tri Dân, nhưng cũng không gọi được cho Cố Tri Dân.
Đồng thời không liên lạc được với hai người kia thì chắc chắn giữa hai người này có chuyện gì đó, vì thế trong lòng Cố Mãn Mãn cũng không lo lắng.
Nhưng cô liên tục mất liên lạc với hai người này trong một tuần, Cố Mãn Mãn bắt đầu lo lắng.
Đầu tiên cô gọi cho đoàn phim nói lời xin lỗi và giải thích với bọn họ, kết quả bên đoàn phim thông báo bộ phim sẽ kéo dài thêm thời hạn, chưa xác định được thời gian cụ thể.
Cố Mãn Mãn không phải là tên tay mơ vừa gia nhập giới giải trí, cô suy nghĩ một chút thì hiểu được, chắc chắn Cố Tri Dân đã thầm sắp xếp chuyện này.
Nếu Cố Tri Dân đã chuẩn bị xong tất cả thì Cố Mãn Mãn cũng vui vẻ nhàn rỗi, coi như cho mình một kỳ nghỉ.
…
Lúc Thẩm Lệ trên đường trở về thì phát hiện cửa nhà đối diện vẫn luôn khóa đã mở ổ khóa ra.
“Thẩm Lệ, đã về rồi sao?”
Thẩm Lệ quay đầu