Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3825


trước sau



Anh nhặt một vài chiếc gối xung quanh giường và xếp chồng lên nhau, dùng cách này để thay rèm cửa giúp cô ấy chắn ánh nắng chiếu vào mặt cô.

Sau khoảng nửa giờ nữa, ánh sáng này sẽ thay đổi theo thời gian và di chuyển đến giữa giường nên sẽ không làm phiền cô ấy.

Giấc ngủ của cô gái nhỏ này luôn tương đối tốt nhưng chỉ là mấy ngày nay đại khái cũng bị những chuyện kia hù dọa, lúc tỉnh lại nếu như căn phòng lờ mờ sẽ đặc biệt sợ hãi, lại thêm anh đều là mới sáng sớm đã rời đi.

Nên thành ra trong phòng chỉ có một mình cô ấy khiến căn phòng càng trở nên trống rỗng và mờ mịt hơn, đích thật sẽ khiến cô sinh ra tâm lý sợ hãi.

Những chuyện kia nhất định phải được giải quyết càng sớm càng tốt.


Tư Mộ Hàn bước ra khỏi phòng ngủ, nhẹ nhàng đi tới cửa qua phòng khác rửa mặt, khó có được buổi sáng đẹp trời, anh không muốn đánh thức Nguyễn Tri Hạ.

Lúc anh rửa mặt xong xuôi và đi xuống nhà, Nguyễn Hướng Minh và Tinh Hòa đã chuẩn bị bàn ăn xong.

Cách cư xử của hai đứa trẻ này rất tốt.

Tuy bây giờ Tinh Hòa vẫn còn nhỏ nhưng lại hiểu chuyện đến bất ngờ, vẫn là nhờ anh trai dạy dỗ tốt, ngoan ngoãn đến mức gần như chẳng cần phải nhắc nhở.

“Bố ơi, hôm nay con muốn đưa mẹ đi gặp ông ngoại.” Thừa dịp còn chưa có bắt đầu ăn cơm, Nguyễn Hướng An nhìn về phía Tư Mộ Hàn Nói.

Trước đó lén lút đi, thời điểm ba người bị Tư Mộ Hàn bắt trở lại thế là phải chịu đựng mặt thổi suốt một đường, Nguyễn Hướng Minh lúc ấy liền ghi tạc trong lòng, một mực ở trong lòng suy nghĩ, muốn tìm thời gian thương lượng cùng bố một chút, nhìn xem có được hay không.

“Có bác sĩ và vệ sĩ ở bệnh viện theo dõi.

Ông ngoại sẽ không có việc gì đâu.

Con đợi qua vài ngày nữa lúc ông ngoại tỉnh lại đi.” Mặc dù có vệ sĩ nhưng ai biết được có người ẩn núp tại chung quanh bọn họ có thể ra tay đối với Tri Hạ và Nguyễn Hướng Minh hay không, Tư Mộ Hàn không thể mạo hiểm.

Ở trong nhà có quản gia Tư trông coi, anh ngược lại có thể yên tâm không ít.

Dù sao thì anh cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn.


Anh thực sự muốn nói rằng tốt nhất là nên quay lại nhà họ Tư đã được tu sửa xong xuôi là an toàn nhất.

“Mẹ rất lo lắng cho ông ngoại.

Bố, bố không nên tước quyền thăm nuôi của mẹ.

Con sẽ dẫn theo chú Thu Hằng.” Nguyễn Hướng Minh dáng người nhỏ bé, đứng lên còn không cao bằng cái ghế vậy mà lúc nói chuyện với anh lại ra vẻ đạo lý khiến Tư Mộ Hàn bật cười.

Anh không nên lấy cớ ứng phó với người

khác để khuyên nhủ anh chàng nhỏ bé này: “Chỗ của ông ngoại không an toàn, ngọn nguồn còn chưa được moi ra.

Bố không yên tâm, con ngoan ngoãn ở nhà đi.

Bố biết con có thể khuyên mẹ thật tốt, bảo vệ mẹ thật tốt.

Con giờ đã là một nam tử hán rồi mà!”
Anh chạm vào mái tóc ngắn bồng bềnh của Nguyễn Hướng Minh, Tư Mộ Hàn mỉm cười, nhanh chóng giải quyết bữa sáng rồi trực cầm áo kTư đi thẳng ra ngoài.

Mặc dù đã sớm biết kết quả có thể là như thế này nhưng Nguyễn Hướng Minh vẫn là thoảng có chút thất vọng, cậu bé thở dài, rồi giúp Tinh Hòa chỉnh sửa tốt quần áo bị cô bé làm bẩn rồi ôm em gái đi về căn phòng của mình.

Nguyễn Kiến Định và Tư Mộ Hàn gặp nhau ở cổng như thường lệ, từ sau khi Công tước Otto bị thương thì hai thường xuyên đi làm cùng nhau như thế này.


“Tung tích của Abel đã được điều tra rõ ràng, tôi đã cho Trần Bắc theo dõi nhưng hiện tại vẫn không xác định được là ông ta đem người bị bắt cóc đi giấu rồi hay là… Những lời sau hiển nhiên không tốt cho nên Tư Mộ Hàn dừng một chút chưa nói xong.

“Tạm thời tạm gác lại chuyện này, đem tin tức mà trước đó ông ngoại nói truyền ra, tất cả những người mà chúng ta tìm kiếm cũng đã được tìm thấy rồi.

Trước tiên là phải làm kế hoạch của Abel trở nên rối loạn.

Yaren, ba người bọn họ, tạm thời không cần phải để ý đến, còn thêm nữa, tôi hoài nghi Giang Húc Đông chưa chết, từ sau khi trở về tôi phát hiện ra hình như có người đang theo dõi tôi, mãi tận đến hôm qua tôi mới tra được, người đang đi theo tôi rất có thể là Giang Húc Đông”
Nếu thật sự Giang Húc Đông chưa chết, còn bị Abel lấy về làm người phe mình, vậy Vũ Nguyên Hải kia hoàn toàn chính xác rất có thể là phản loạn.

Trước đó mất liên lạc cũng có thể là Giang Húc Đông nhận ra anh ta nên đưa người đi, nếu sự thật là như vậy thì mọi chuyện lại khó giải quyết thêm hai phần.

“Không có khả năng.

Lúc ấy chính tôi đã chặt tay anh ta.

Chúng tôi còn tận mắt chứng kiến anh ta bị trói và ném xuống….



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện