“Cô đừng hỏi nữa, tôi sắp tới rồi.”
Cố Tri Dân thở hổn hển, giống như là đang chạy.
Nguyễn Tri Hạ gần đây thường xuyên bị lên hashtag nên chết lặng.
Cô ý thức được nhất định là đã xảy ra chuyện lớn gì rồi nên Cố Tri Dân mới có hành động như vậy.
Cô không cúp điện thoại, mà thoát khỏi giao diện gọi điện thoải để mở facebook.
Khi cô nhìn thấy trên facebook tràn ngập hình ảnh của cô thì hai tai của cô bắt đầu lùng bùng, đứng sững sờ tại chỗ, trong đầu trống rỗng, mãi vẫn không có phản ứng gì.
Hình một mình cô.
Hình tư thế thân mật của cô và Tư Mộ Hàn.
Hình cô cùng Trần Tuấn Tú ăn cơm chung.
Hình cô ra vào tập đoàn truyền thông Thịnh Hải.
Còn có hình cô hóa trang thành xấu xí lúc trước.
Còn có… ảnh trong tờ giấy chứng nhận kết hôn.
Ảnh chụp tờ giấy kết hôn hết sức rõ nét, nhưng cô xem nhiều lần, mới chắc chắn hai cái tên bên trên là: Tư Mộ Hàn, Nguyễn Hương Thảo.
Bịch!
Nguyễn Tri Hạ giống như một con búp bê vải không có ý thức bị Cố Tri Dân kéo ra ngoài.
Bảo vệ đã chờ sẵn ngoài cửa, bảo vệ hộ tống bọn họ đi ra ngoài, phía sau là nhân viên của tập đoàn truyền thông Thịnh Đỉnh đang chỉ chỉ chõ chõ Nguyễn Tri Hạ.
Mặc dù bọn họ không lớn tiếng mắng cô, cũng không ném trứng gà vào cô, nhưng lúc này Nguyễn Tri Hạ cảm thấy mình giống như bị lột sạch trước mặt mọi người vậy.
Tất cả những đề tài được lên