Nhưng thời điểm như vậy, cô lại không thể yếu thế.
“Như thế nào? Muốn đánh tôi? Đến đi, tốt nhất giết luôn con của anh, đến lúc đó nếu như các người phải vu oan tôi tiễn đưa tôi vào ngục giam, cũng đỡ phải chờ tôi sinh con ra, chỉ cần bản án vừa đưa ra, tôi có thể trực tiếp vào ngục giam, để cho các người được vừa lòng như ý.”
Nguyễn Tri Hạ nhìn sắc mặt Tư Mộ Hàn không ngừng biến đổi, trong lòng vô cùng thoải mái.
Tư Mộ Hàn giận quá bật cười: “Nguyễn Tri Hạ, cô biết cô đang nói cái gì sao?”
“Tôi đương nhiên biết rõ.” Nguyễn Tri Hạ cười lạnh: “Thái độ hiện tại của anh rất rõ ràng đó, chính là nhận định là tôi đẩy ông cụ xuống đấy, nếu như các người muốn báo án, tôi ngoại trừ bó tay thì còn có thể như thế nào đây?”
Nếu như ngay cả Tư Mộ Hàn cũng không tin cô, nhà họ Tư muốn báo cô, để cô đi ngồi tù, cô thật sự đấu không lại nhà họ Tư.
Nguyễn Tri Hạ nói xong, bình tĩnh nhìn Tư Mộ Hàn.
Vẻ mặt Tư Mộ Hàn âm trầm đáng sợ, giống như con sử tử đang tức giận, bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên cắn Nguyễn Tri Hạ một ngụm.
Lúc Nguyễn Tri Hạ nói ra những lời này vốn mang theo tức giận, đồng thời cũng muốn thử.
Cô không thuyết phục nổi chính mình, Tư Mộ Hàn sẽ đột nhiên trở nên không thèm nói lý như vậy.
Sau một lúc lâu, sắc mặt Tư Mộ Hàn dịu đi một chút, anh mới chậm rãi mở miệng: “Cô đã biết cô đấu không lại nhà họ Tư, vậy thì an phận một chút, ngoan ngoãn nghe lời.”
Giọng điệu của anh lạnh lẽo đến tột cùng, nhả chữ rõ ràng lại lộ ra ý lạnh.
Đôi mắt Nguyễn Tri Hạ hơi co lại, không đợi cô kịp nói thêm gì, Tư Mộ Hàn lại nói tiếp.
“Về phần đứa bé? Tốt nhất cô đừng có ý nghĩ gì không tốt.” Tư Mộ Hàn nhếch khóe miệng lộ ra một nụ cười tràn đầy kỳ lạ, xoay người đi ra ngoài.
Nguyễn Tri Hạ ngồi trên sô pha, nhìn Tư Mộ Hàn đi ra ngoài.
Cô nhìn chằm chằm cửa phòng đã đóng nửa giây, sau đó dường như nhụt chí mà dựa vào phía sau, ngã lệch trên