Cô cứng ngắc như tảng đá ở trong lòng Tư Mộ Hàn, lại chỉ có thể để Tư Mộ Hàn đưa đi khách sạn, một câu phản đối cũng không nói.
Theo như tính cách của Tư Mộ Hàn, lần này Nguyễn Tri Hạ phóng hỏa đốt biệt thự đã chọc giận anh, nhưng từ lúc Tư Mộ Hàn tìm được cô đến bây giờ vẫn ẩn nhẫn không lộ vẻ tức giận, vậy cũng đã là vô cùng may mắn rồi.
Nguyễn Tri Hạ đương nhiên không dám tiếp tục chọc giận anh nữa.
…
Tư Mộ Hàn dĩ nhiên là ở khách sạn tốt nhất thành phố.
So với khách sạn nhỏ mà không cần đăng ký cũng có thể ở mà Nguyễn Tri Hạ ở trước đó thì tốt hơn gấp trăm lần gấp nghìn lần.
Nguyễn Tri Hạ vào trong phòng, ngồi trên giường không nhúc nhích.
Tư Mộ Hàn cởi áo khoác ra, ra lệnh: “Đi tắm.
”
Nguyễn Tri Hạ tựa như người máy, Tư Mộ Hàn ra mệnh lệnh gì, cô lập tức sẽ làm theo.
Chỉ là, khi cô bước chân vào phòng tắm, phát hiện Tư Mộ Hàn lại đi theo ngay phía sau.
Nguyễn Tri Hạ cau mày: “Anh muốn làm gì?”
Tư Mộ Hàn cong môi, cười lạnh, thấp giọng nói: “Đương nhiên là nhìn em.
”
Âm cuối cùng còn nhấn xuống, lộ ra vài phần lạnh lẽo.
“Hiện giờ em còn có thể đi đâu được nữa?” Nguyễn Tri Hạ nở nụ cười, mang một chút ý giễu cợt.
Tư Mộ Hàn nghiêm túc nói: “Ngay cả biệt thự của anh mà em cũng dám đốt, khách sạn này thì có là gì?”
Nguyễn Tri Hạ nghe thấy vậy thì sững người.
Cô có chút không hiểu nổi suy nghĩ của Tư Mộ Hàn.
Cô dám đốt biệt thự của Tư Mộ Hàn, cũng chỉ vì cô cảm thấy Tư Mộ Hàn sẽ không để ý đến một ngôi biệt thự.
Nhưng khách sạn này cô nào dám đốt?
Anh thật sự nghĩ cô không sợ trời không sợ đất, không có thường thức sao?
Nguyễn Tri Hạ thấy thái độ kiên định của Tư Mộ Hàn, có vẻ sẽ không chịu nhượng bộ, đơn giản mặc kệ, trực tiếp cởi quần áo tắm trước mặt Tư Mộ Hàn.
Cô ngồi vào