Cố Tri Dân đợi hơn nửa ngày vẫn không thấy Tư Mộ Hàn trả lời tin nhắn hay gọi điện lại, liền đoán được Tư Mộ Hàn căn bản là chẳng thèm xem tin nhắn mà anh ta gửi.
Cố Tri Dân chưa từ bỏ ý định mà tiếp tục gọi điện thoại cho Thời Dũng.
Thời Dũng đang đóng dấu tài liệu thì nhận được điện thoại nên hỏi: “Tổng giám đốc Cố, anh có chuyện gì không?”
“Đợi một lát để tôi gửi đường link qua tin nhắn Mes cho cậu, cậu mở ra xem rồi gửi cho Mộ Hàn xem thử, nhưng cậu phải trấn an cậu ta.”
“Cái gì?” Thời Dũng cũng không hiểu ý tứ mà Cố Tri Dân muốn biểu đạt.
Khi định hỏi lại thì di động đã vang lên tiếng cuộc gọi bị ngắt, Thời Dũng “xùy” hai tiếng, đành phải cúp điện thoại xem tin nhắn.
Trên màn hình tin nhắn của Mes hiện lên một tin nhắn chưa đọc, đúng là Cố Tri Dân gửi tới.
Thời Dũng vừa mở ra liền thấy một đường link.
Ngay sau đó, Cố Tri Dân lại gửi thêm hai tin nhắn nữa.
“Nhất định phải đưa cho Mộ Hàn xem.”
“Nhất định phải trấn an cậu ta!”
Thời Dũng cảm thấy buồn bực trong lòng, chuyện gì khiến cho Cố Tri Dân nghiêm túc như vậy.
Thời Dũng mở ra nhìn thoáng qua, cái tiêu đề vừa đậm đen và lớn đó khiến cho khóe miệng cậu ta không nhịn được mà co rút.
“Vợ cũ của cậu Tư bị nghi ngờ là có tình mới, hôn nhau đắm đuối trong xe.”
Kéo xuống chút nữa thì thấy một loạt ảnh được đính kèm.
Trong ảnh chụp là một nam một nữ đang hôn môi trong xe.
Người đàn ông mặc áo nỉ màu xanh dương trùm đầu, đội mũ lưỡi trai nên nhìn không rõ mặt, khi người phụ nữ hơi nghiêng mặt thì có thể nhìn thấy rõ là Nguyễn Tri Hạ.
Thời Dũng rất quen thuộc đối với hai người này nên đương nhiên chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra người trong ảnh là