Tư Mộ Hàn nắm lấy sau áo của Tư Hạ xách cô bé qua một bên, sau đó mới ngồi dậy.
Thì ra là một giấc mơ.
Nhưng mà trong mơ lúc hai người họ cùng với nhau, khi thân mật lại cực kỳ tự nhiên và phù hợp.
Lần trước lúc anh đưa Nguyễn Tri Hạ về, chỉ biết anh có hứng thú với Nguyễn Tri Hạ.
Nhưng giấc mơ này khiến anh hiểu ra, anh thế nhưng sinh ra ham muốn với Nguyễn Tri Hạ.
Đây là chuyện chưa từng có.
“Ba.”
Tư Mộ Hàn cảm thấy có người đang kéo chăn của anh.
Vừa cúi đầu nhìn, phát hiện là Tư Hạ đang muốn vén chăn của anh lên.
Anh biến sắc, vươn tay đè lại chăn, xách Tư Hạ thả xuống dưới giường, giọng điệu nghiêm túc: “Bây giờ, con xoay người đi ra ngoài, chờ ba ở ngoài cửa đi.”
Tư Hạ: “Dạ.”
Cô bé vừa đi ra, Tư Mộ Hàn đã lập tức khóa trái cửa, đi vào trong phòng tắm.
Tư Mộ Hàn một tay chống lên tường trong phòng tắm, hô hấp khó khăn đưa tay cầm lấy một bộ phận nào đó trên người mình.
“Nguyễn Tri Hạ......”
Kêu tên của Nguyễn Tri Hạ, sẽ không nhịn được mà nhớ đến khuôn mặt của cô, mà thân thể anh cũng vì vậy mà càng trở nên hưng phấn hơn.
......!
Đợi khi Tư Mộ Hàn sửa sang tốt bản thân đi ra ngoài đã là nửa giờ sau rồi.
Tư Hạ để đầu tóc rối tung ngồi trước cửa phòng anh càu nhàu chơi đồ chơi.
Tư Mộ Hàn dẫn cô bé đi rửa mặt thay quần áo, thẳng đến lúc chải đầu thì xuất hiện một chút vấn đề.
Anh nhìn chằm chằm mái tóc mềm mại của Tư Hạ vài giây,